Mạt Thế. Mang Không Gian Trữ Đồ Xuyên Về 500 Năm Trước - Chương 93

Cập nhật lúc: 2025-07-24 14:51:18
Lượt xem: 62

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Như là ý gì? Này chứng tỏ treo con trai !

Thật sự cho là , thanh niên trí thức Trần trông yếu ớt, nhưng giỏi giở trò thủ đoạn nhất,

Đã giật dây các thiếu niên trong thôn giúp đỡ cô nhiều .

Trần Tuyết Mai ầm ĩ mất mặt vì chuyện , nhờ Triệu Ngọc Lan giúp cô vài câu.

Nhìn bọn cô xuống xe, bác Lý còn như như : "Con gái nhà lành, vẫn nên quý trọng danh tiếng của thì hơn!"

Chờ xe la rời , Trần Tuyết Mai liền mắng: "Ai âm dương quái khí, đúng là rừng thiêng nước độc sinh điêu dân!"

"Người sai, chúng quý trọng danh tiếng của bản ." Triệu Ngọc Lan liếc cô một cái.

Trần Tuyết Mai: "Cô ý gì, nhận đồ của bọn họ, bọn họ nhất quyết cho, thể gì?"

Triệu Ngọc Lan về phía khu thanh niên trí thức, im lặng đáp.

Khu thanh niên trí thức chỉ vài nữ thanh niên trí thức, cô chung phòng với Trần Tuyết Mai, ai mà hiểu ?

ám chỉ , thể tha thiết mong chờ mang đồ qua nịnh hót cô ? Tại bỏ công việc cho cô , cho cô đồ?

Không ?

Chẳng qua ở chung khu thanh niên trí thức mà thôi, cần quá nhiều, quản bản !

Trần Tuyết Mai phiền chết, một bụng bực tức: "Nơi quỷ quái chim thèm ỉa , rốt cuộc chúng chờ đến khi nào mới về , sắp chịu nổi nữa !"

Làm cật lực một năm cũng chia bao nhiêu lương thực, luôn thắt lưng buộc bụng sống qua ngày.

Nếu , cô còn nhận đồ của !

Bao giờ mới thể trở về?

Đáp án , Triệu Ngọc Lan cũng , nhưng mắt sẽ còn xa xa hẹn lắm.

Lúc Kiều Niệm Dao về đến nhà, cô là cuối cùng xuống xe.

Vì khá nhiều đồ, ông Hà còn chạy xe đưa tới cửa.

"Ông Hồ, ông từ từ thôi."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mat-the-mang-khong-gian-tru-do-xuyen-ve-500-nam-truoc/chuong-93.html.]

"Được."

Ông Hồ phất tay một cái, giục la chạy .

TBC

Ngày hôm nay đối với Kiều Niệm Dao mà , thời gian trôi qua thật mau, về về, hơn nữa ngày trôi qua.

đối với Tống Thanh Phong chờ ở nhà, chút dài đằng đẵng.

Chờ chờ, cuối cùng thấy tiếng mở cửa, cùng với tiếng sủa mừng rỡ của Đại Hoàng.

"Thanh Phong, em về ."

Kiều Niệm Dao đặt giỏ thịt lên bếp trong phòng bếp, xách bọc đồ nhà.

Tống Thanh Phong dựa tường, quan sát cô một lượt, khi phát hiện mới : "Trên đường gặp chuyện gì chứ?"

"Yên tâm, bọn em đông như mà, hơn nữa đường cũng đông qua ." Kiều Niệm Dao buông bọc đồ xuống: "Đói ? Anh chờ một lát, em nấu cho tô mì."

Vừa bước bếp, bận rộn.

Thời gian đun nước, Kiều Niệm Dao liền lấy bình nước nóng pha một chậu nước ấm rửa mặt.

Đương nhiên cũng quên nhà lau tay cho , nhân tiện cầm bình nước tưới rau.

Rửa tay xong, bếp nấu mì ăn.

Trừ mì, còn cả rau, đập thêm hai quả trứng, cắt thêm mấy lạng thịt bò.

Thái mỏng một chút, nồi liền chín.

Vậy nên, một chén mì thịt bò thơm ngát lập tức lò?

Còn ít nước tương mè để chấm thịt bò.

Kiều Niệm Dao bưng hết : "Hôm nay ai tới ?"

"Đều bận ."

Kiều Niệm Dao gật đầu, thời gian đều bận rộn.

Lấy củi, xay lương thực, tích dưa chua, đó đều là việc cần .

Phải tranh thủ , nếu trời mưa, nhiệt độ giảm, liền dễ nữa.

Loading...