Mạt Thế. Mang Không Gian Trữ Đồ Xuyên Về 500 Năm Trước - Chương 937

Cập nhật lúc: 2025-08-09 23:49:30
Lượt xem: 45

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

(*) hộ vạn nguyên: hộ gia đình tiền tiết kiệm hoặc thu nhập hàng năm từ 10. 000 nhân dân tệ trở lên ( coi là một tiền lớn những năm 1970. khi thuật ngữ thành lập).

"Anh cũng , vợ lão Tống gọi em nhưng em qua, khi bọn động đũa đóng gói , hộp cơm em rửa sạch đem trả ."

Tôn Linh Linh , một hộp thịt ngỗng tràn đầy, cũng bởi vì trời lạnh, chút kết dầu, nhưng căn bản cả, thôi khiến thích.

"Dao Dao chính là như , hôm em cũng chỉ lấy cho cô mấy cân đậu hũ, thật là." Tôn Linh Linh .

Sau khi Kiều Niệm Dao trị liệu vai cổ thắt lưng cho bác tư Tống, thời gian là hai mươi tám tết.

Cũng là hôm nay, Tống Thanh Phong và Trần Chí Cường đều tỉnh, lúc trở về, liền đón ông Mã.

"Sư tổ!"

Bọn trẻ đương nhiên thích thú, vui mừng nhào tới!

Ông Mã cũng liên tục .

Ông cụ tới, Kiều Niệm Dao cũng trổ tài, hầm cho ông cụ vài món bồi bổ.

Giết gà hầm gà gì đó, còn sườn dê hầm mà ông cụ thích ăn.

Tay nghề của Kiều Niệm Dao lợi hại, sườn dê mà cô hầm , mùi vị thật sự ngon, cộng với gia vị, thật sự khiến ông cụ thỏa mãn, còn : "Nếu con học y, chờ cơ hội tự mở quán cơm, cũng sợ ăn ."

"Đồ ăn mà quán cơm đều ngon bằng !" Tinh Tinh tâng bốc.

Nguyệt Nguyệt và Dương Dương đối với việc cũng tán đồng, bao gồm Tống Thanh Phong.

Thời gian , đàn ông ăn uống ngon.

Không chỉ thỏa mãn về cảnh, về mặt thể tinh thần cũng , mỗi ngày, đều náo loạn yên, tinh lực dư thừa đủ.

Ông Mã tới, năm nay thể nghi ngờ cũng náo nhiệt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mat-the-mang-khong-gian-tru-do-xuyen-ve-500-nam-truoc/chuong-937.html.]

Hơn nữa ngày ba mươi tết năm nay, khi ăn cơm tất niên xong, Tống Thanh Phong còn mượn xe của bộ vận tải, đưa vợ con và ông Mã cùng về quê.

Trở về giỗ tổ.

Chỗ bọn họ phong tục , cảnh , đều lặng lẽ , hiện tại việc gì, chỉ cần , ai quản cái .

Giỗ tổ xong , để bọn trẻ ở nhà lão Chu, Tống Thanh Phong và Kiều Niệm Dao, hai vợ chồng theo ông Mã núi tế bái sư tổ.

TBC

"Thầy , chờ cảnh hơn một chút, dời mộ phần của sư tổ ngoài ? Sửa cho ông một chỗ hơn." Tống Thanh Phong hỏi.

" ." Kiều Niệm Dao đồng ý.

"Không cần cần, bên , đây chính là thầy đặc biệt tìm chỗ , là nơi phong thủy , chờ thầy già , các con chôn thầy bên cạnh sư tổ của các con là ." Ông Mã liền .

Kiều Niệm Dao ông,"Tết nhất, thầy cái gì chứ."

"Không gì, ai cũng sẽ ngày đó thôi." Ông Mã ha ha .

"Thân thể của thầy, sống đến chín mươi chín tuổi thành vấn đề, chúng suy nghĩ việc quá sớm ."Kiều Niệm Dao .

Ông Mã .

Chờ xong việc , liền về nhà.

Bởi vì thời gian còn sớm, cho nên khi bộ một vòng tới chỗ cựu bí thư chi bộ, đại đội trưởng Tống và bạn bè trong nhà, bọn họ liền lái xe trở về huyện.

Kể cả Chu Đống và Chu Lương cũng cùng .

Trưa nay hai em bọn họ vội vàng trở về ăn cơm tất niên, nhưng bây giờ liền theo cùng thành phố, đỡ ngày mai xe , trời tuyết lớn lăn qua lăn nhiều, trực tiếp lên xe cùng.

Trần Quế Hoa xe rời , liền nhịn : "Thật là, tết nhất cũng cho nghỉ!"

Hai chị em Lâm Hiểu Hồng Lâm Hiểu Nguyệt cũng nghĩ như .

Loading...