Kiều Niệm Dao mỉm : "Cũng may là nỡ, nếu thì cuộc sống như bây giờ? Ba đứa trẻ em sinh với khác ."
Tống Thanh Phong trừng mắt cô: "Em sinh với ai?"
"Anh cần em, bên ngoài nhiều cần." Kiều Niệm Dao bình tĩnh, mỉm .
Tống Thanh Phong lật đè lên, tiên hôn cô một trận trời đất cuồng, đó mới trầm giọng : "Đàn ông bên ngoài, thể sinh ba, chỉ chồng em mới !"
Nói xong liền cởi cúc áo của cô, chiến đấu một trận phân thắng bại.
Kiều Niệm Dao ôm cổ , lời ngọt ngào mà vợ nên : "Hôm nay đến tháng , xuống ."
Tống Thanh Phong: "..."
Năm nay thầy Mã kịp về ăn Tết.
Vì lãnh đạo ở tỉnh thành công việc bận rộn, bệnh cũ tái phát.
Lúc Tống Thanh Phong đến thành phố tiện đường đến đón ông, ông rằng ở thành phố trông coi, bảo bọn họ cứ ăn Tết vui vẻ là .
Đương nhiên, nhớ tảo mộ sư công của bọn họ.
Điểm cần ông cụ nhắc nhở, chắc chắn là sẽ .
Kiều Niệm Dao ông cụ thể về cũng chút thất vọng, bọn trẻ thì khỏi .
"Sư công bận đến mức ngay cả Tết cũng thể về ?" Tinh Tinh còn .
"Cũng còn cách nào khác." Kiều Niệm Dao xoa đầu bé.
"Mẹ thể chữa bệnh của lãnh đạo ?" Tinh Tinh hỏi: "Hay là chữa thử xem?"
Kiều Niệm Dao mỉm : "Mẹ tạm thời bản lĩnh đó."
Chữa bệnh chắc chắn là thể chữa , nhưng là chuyện của , hiện tại cô còn đến mức giỏi hơn cả thầy .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mat-the-mang-khong-gian-tru-do-xuyen-ve-500-nam-truoc/chuong-972.html.]
Hơn nữa, tài năng mà cô thể hiện hiện tại, đều khiến thầy cô kinh ngạc khen ngợi là thiên tài hiếm .
Vì ông cụ đến ăn Tết, cho nên Kiều Niệm Dao quyết định cùng Tống Thanh Phong đưa bọn trẻ về quê ăn Tết.
Năm nay bọn họ nghỉ ba ngày.
Ngày ba mươi Tết, mùng một Tết và mùng hai Tết nghỉ.
Tống Thanh Phong tan lúc bốn giờ chiều ngày hai mươi chín Tết.
Chu Lương và Chu Đống cũng , hôm nay tất cả đều tan sớm, bởi vì ngày mai chính là Tết!
Cho nên Tống Thanh Phong mượn xe của bộ phận vận tải, đưa cả nhà về quê, đương nhiên còn cả Triệu Thanh Ngọc.
Trước tiên đưa Triệu Thanh Ngọc về thôn Triệu Gia.
Bao gồm cả quà Tết cho cô ba Tống và tiền lương năm nay của Triệu Thanh Ngọc.
Cũng ở đó hơn nửa tiếng, đó mới lái xe về.
Bác cả Tống nhịn : "Đều gà vịt nhiều thì phân nhiều, nuôi năm sáu con bảy tám con thì thấy gì, gà nuôi nhiều như , cả căn nhà đều mùi."
TBC
Chu Đống : "Năm sẽ chuyển phía ."
Bây giờ đang nuôi ở sân , mùi thật sự là quá nồng nặc, hơn trăm con gà mà.
cô ba Tống cũng chú ý đến điều , cho nên năm dự định sẽ quây thêm một mảnh đất ở sân để nuôi, như sẽ đỡ hơn.
Chu Lương : "Nếu nuôi , cũng thể mở rộng quy mô sản xuất, trang trại nuôi gà."
Bác cả Tống : "Cái cũng tệ, nhưng trang trại nuôi gà rủi ro cũng lớn, nếu cẩn thận một chút, sẽ dịch cúm gà."
Kiều Niệm Dao liền đến chuyện thầy cô chỉ điểm cho đại đội Liềm Đao, đại đội lớn nhất trực thuộc xã, trang trại nuôi gà.
"Trang trại nuôi gà của đại đội Liềm Đao cũng , thu nhập, nhiều năm qua cũng từng xảy chuyện gì, thì đều là nhờ thầy Mã giúp đỡ ?" Bác cả Tống vội vàng hỏi.