"..."
Cô gái nữa ?
Tổng Thi chú ý đến ánh mắt Cố Trì Trì Anh, nhíu mày. Cô như đột nhiên nhớ Trì Anh, vô tình : " , tối nay Trì Anh ngủ thế nào?"
Cố Trì hồn, suy nghĩ một lát : "Mùa hè nóng nực, cô và Mục Vũ mỗi trông một chút là , cần ngủ chung."
"Vậy và cô ngủ chung . Mục Vũ hôm nay chạy ngoài cả ngày, tối chắc cũng mệt ."
Lời thể là điều.
Cố Trì tùy ý gật đầu, gì.
...
Đêm đến, Trì Anh theo sự sắp xếp ngủ chung với Tổng Thi. thực họ đều ngủ trong những ngăn nhỏ của nhà máy, mỗi ngăn đều sát .
"Trì Anh... ?" Tổng Thi trong túi ngủ, đột nhiên lên tiếng hỏi.
"Vâng."
Trong bóng tối, Trì Anh nhăn mũi.
Người rõ ràng tên cô, tại còn hỏi một nữa?
"Hôm nay cô xuất hiện ở siêu thị? Theo tinh hạch Cố mang về thì lượng thây ma hề ít. Rốt cuộc cô sống sót ở đó như thế nào?"
"Không ."
"Không ? Sao cô ?"
" nhớ gì về những chuyện đó."
"... Được , nếu cô , cũng ép cô."
Trì Anh cau mày. Người hiểu ý cô theo kiểu gì ?
Cô thấy thoải mái, dứt khoát "Ừ." một tiếng, gì nữa.
Tổng Thi rõ ràng kết thúc cuộc trò chuyện hôm nay ở đây.
"Hôm nay cô cũng thấy Cố Trì sử dụng dị năng chứ?"
"... Vâng."
"Ha ha, cô thấy lợi hại , ghen tị ?"
"..."
Cũng... tạm .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mat-the-nu-phan-dien-cu-thich-gia-lam-thanh-mau/chuong-12.html.]
"Cô là dị năng giả ?"
"..." Trì Anh trả lời thế nào. Cô sức mạnh giống dị năng giả nhưng cô dị năng giả.
"Mọi đều ngưỡng mộ sức mạnh của dị năng giả nhưng chỉ chúng mới hiểu rõ, chiến đấu mỗi ngày nguy hiểm đến mức nào. Thực cô nên mừng vì chỉ là bình thường, thể sống an trong khu an ."
Trì Anh chút mất kiên nhẫn.
Người rốt cuộc gì?
"Yên tâm, chúng sẽ đưa cô đến khu an một cách an . Là dị năng giả, nhất cô đừng nên nhúng tay thế giới của chúng ."
"..."
Lúc Trì Anh mới giọng điệu mỉa mai trong lời cô . Cô lật , vui nhắm mắt .
Người ... đúng là bệnh nhẹ.
*
Ba giờ sáng.
[Ký chủ! Ký chủ!]
Trì Anh mơ màng tỉnh dậy.
Ồ: "Đồng hồ báo thức." cô đặt reo.
Cô liếc Tổng Thi đang ngủ bên cạnh, lặng lẽ dậy, ngoài.
Trì Anh ngáp một cái, qua từng cửa ngăn. Đến ngăn cuối cùng, cô dừng bước.
Cô áp tai tường nhưng thấy gì cả.
Cô Cố Trì đó... hẳn là ngủ chứ?
Hệ thống nghi hoặc hỏi: [Tại để gọi cô dậy giờ ?]
Trì Anh: Đến lúc trả một chút thù lao.
[Thù lao gì?]
Trì Anh nhắm mắt, áp tay cửa.
Cô nhớ, tên Cố Trì hình như là hệ nước và hệ băng...
Khi mở mắt , đáy mắt cô lóe lên một tia sáng màu xanh lam. Ánh sáng theo lòng bàn tay cô thấm tường, biến mất.
[Truyền năng lượng?] Giọng hệ thống chút kinh ngạc.