Trì Anh: "..."
Cô thực sự thể.
Cố Trì mở cửa xe, Trương Bân ở ghế phụ lái : "Anh thể chúng chứng biến dị hai ?"
Trương Bân lắc đầu.
"Không, gì khác biệt rõ ràng so với những con thây ma gặp đây."
"Ừm... thì thật khó hiểu. Anh nghĩ nguyên nhân nào khiến chúng hành động bất thường?"
"... Cái , cũng rõ lắm."
"Là một nhà nghiên cứu trong phòng thí nghiệm, chắc từng qua lý thuyết về sự tiến hóa của thây ma mà giáo sư Vu từng công bố chứ?"
Trương Bân phát một tiếng gầm gừ "Hừ." trong cổ họng nhưng nhanh chóng tiếng ho của che lấp.
Cố Trì bước một chân khỏi xe, đầu , chậm rãi : "Trước đây ở phòng thí nghiệm 36, chúng phát hiện dấu vết của thủ lĩnh thây ma."
" nghĩ, những con thây ma tấn công chúng mục đích như , hẳn cũng là mệnh lệnh của thủ lĩnh."
", đúng."
Cố Trì như thể thực sự đang cùng tìm hiểu nguyên nhân, vẻ mặt tập trung.
"Nếu giả thuyết đúng thì chúng thể đối phó với hàng nghìn đàn thây ma... Lối thoát duy nhất là tìm thủ lĩnh. Anh xuống xem tình hình với chứ?" Anh .
"..."
Trương Bân gượng gật đầu.
Cố Trì đầu với Trì Anh: " và ngoài xem tình hình, cô ở xe."
"... Ồ."
Trì Anh trong xe, trao đổi với hệ thống về thông tin thủ lĩnh thây ma.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mat-the-nu-phan-dien-cu-thich-gia-lam-thanh-mau/chuong-48.html.]
"Thủ lĩnh mạnh đến mức nào?"
[Không chắc. Giống như nam chính Diệp Vô Hàn, trong tiểu thuyết là dị năng giả cấp tám hậu kỳ nhưng để đối phó với thủ lĩnh thây ma cấp độ như Cố Trì, vẫn tốn một phen công phu.]
Trì Anh chớp mắt. Vậy mà năng lực dị năng hiện tại của Cố Trì mới vượt qua cấp bảy lâu... Nếu gặp loại đó, chắc chắn sẽ đấu .
"Vậy thủ lĩnh yếu nhất, cấp thấp nhất thì ?"
[Kể cả là yếu nhất thì những dị năng giả cấp bốn như Lục Vân Phi cũng sức chống cự. Cấp năm thì miễn cưỡng thể chiến đấu.]
Trì Anh nhíu mày.
Nghe vẻ như Cố Trì cũng xác suất thắng tuyệt đối.
Một lúc , cô như hạ quyết tâm, đưa tay mở cửa xe.
"Vẫn nên xem thử."
*
Khu đô thị một bóng , đường phố ngoài những xác thây ma thành đàn và những tấm biển rác rưởi vương vãi khắp nơi, còn chút phồn hoa nào của ngày xưa.
Những con thây ma vây quanh họ đó dường như đột nhiên biến mất còn dấu vết.
Trì Anh theo tiếng "Hừ hừ." đông đúc nhất của đàn thây ma, đường khắp nơi đều là những con thây ma nổ tung đầu la liệt mặt đất, thỉnh thoảng cô còn gặp vài con còn thoi thóp, cô tiện tay bổ thêm vài nhát.
Càng về phía , cô càng cảm thấy bất an. Dọc đường , thây ma đ.â.m thủng bởi lưỡi băng hàng trăm, gần nghìn con.
Cố Trì mấy ngày nay vốn hồi phục dị năng tử tế, bây giờ tiêu hao nhiều như ...
"Hừ hừ!"
Góc cua vọng tiếng kêu phấn khích của thây ma.
Trì Anh bặm môi lo lắng, bước nhanh hơn.