Mạt Thế! Tiểu Miêu Biến Thành Người, Lão Đại Cưng Như Bảo - Chương 94

Cập nhật lúc: 2025-10-14 08:36:06
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vừa bước phòng, liền thấy bên trong một chiếc bàn tròn lớn. Ngay vị trí đối diện cửa, một phụ nữ đang . Cô để tóc ngắn gọn gàng, mắt xếch, mặc áo ba lỗ đen lộ cánh tay săn chắc, trông vẻ khó gần.

Thấy bước , cô dậy khẽ gật đầu chào, nở một nụ thiện. Khi ánh mắt dừng Ôn Xu thì khựng vài giây.

Lúc , cô toát cảm giác lạnh lùng, khó gần. một khi lên thì phần nhẹ nhàng hơn, cảm giác cũng bớt căng.

Ôn Xu vốn nhạy cảm với ánh của khác, nhất là khi trong hình dạng mèo con.

Nhận đầu căn cứ Ăn No đang , cô liền tò mò ngẩng đầu . đúng lúc đó, phụ nữ thu nụ , nét mặt nghiêm trông dữ. Cảnh tượng khiến Tiểu Miêu hoảng sợ, vội vàng nép lưng Bùi Dữ. tính tò mò vẫn thắng, cô len lén ló đầu đối phương, tưởng rằng để ý.

Người phụ nữ cũng thu ánh mắt và bắt đầu giới thiệu:

“Chào , tên là Cố Dư, là đầu căn cứ Ăn No. phụ trách an , phân phối vật tư, điều hành căn cứ. Ngoài cũng là dị năng giả hệ hỏa.”

Không ngờ lãnh đạo cao nhất của căn cứ là phụ nữ. Trong thời buổi loạn lạc như , mà thể nắm quyền như thế thì rõ ràng năng lực hề tầm thường.

Bùi Dữ khẽ gật đầu:

“Chào cô, tên là Bùi Dữ, dị năng hệ lôi. Còn đây là Ôn Xu, dị năng hệ thủy.”

Bùi Dữ đưa tay đẩy nhẹ vai Ôn Xu về phía nửa bước, để cô chào hỏi. Ánh mắt của Ôn Xu nữa chạm ánh của Cố Dư.

Ôn Xu quá thích tiếp xúc với lạ, giọng nhàn nhạt:

“Chào.”

Cố Dư vẫn mỉm , thái độ khá thiện.

Sau đó, Cố Cẩn Hành và Tiêu Dã cũng lượt giới thiệu sơ lược. Mọi mời quanh bàn.

Cố Dư ở giữa. Bên là Trần Thanh, bên trái là Bùi Dữ, đến Ôn Xu, Cố Cẩn Hành và Tiêu Dã.

Vừa xuống thì đem thức ăn bưng .

Ôn Xu vốn mong chờ bữa tối . Vừa thấy đồ ăn dọn lên, ánh mắt cô dán chặt đó rời. đến khi bộ món ăn bày đầy bàn, sự háo hức trong mắt cô biến mất. Thất vọng, cô cúi đầu nghịch tay của chủ nhân.

Trên bàn rau và trứng, miếng thịt nào.

Bùi Dữ cũng đoán phản ứng . Với một bé mèo như Tiểu Miêu, thịt thì chẳng hứng thú là đúng.

, Tiểu Miêu vẫn điều, biểu lộ sự vui, khiến chủ nhân càng thêm thương.

Khi còn là mèo, cô ăn uống loại nhất. Giờ thành , càng thích lẩu, BBQ các kiểu.

Cố Dư liếc qua Ôn Xu, thấy cô hứng thú với bữa ăn thì cũng đoán , ngày thường chắc chắn cô sống "chất lượng".

Cố Dư lên tiếng:

“Chào mừng đến với căn cứ của chúng . Mọi ăn trò chuyện nhé, cần khách sáo. Nói là căn cứ thôi chứ thực chỉ là chỗ tạm tránh nạn. Bữa ăn cũng chỉ là để tiếp đãi, ý gì khác.”

Cố Cẩn Hành nhẹ:

“Khiêm tốn quá . Không ai cũng khả năng lập một nơi trú ẩn , quy mô như nhỏ thì thật công bằng.”

Trần Thanh bên cạnh lập tức gật đầu lia lịa:

! Cố lão đại thật sự quá khiêm tốn! Nếu chị quản lý thì nơi rối tung rối mù . Chứ nếu như mấy căn cứ khác thì đúng là... hết t.h.u.ố.c chữa.”

Cố Dư cau mày:

bao nhiêu là cứ gọi tên thôi, gọi ‘lão đại’ kỳ lắm.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-94.html.]

Trần Thanh nhún vai:

“Thì chút khí thế chứ. Thôi nào, ăn . Đây là những món nhất mà căn cứ chúng thể chuẩn . Mong đừng để bụng vì đơn sơ quá, thật sự gì hơn để đãi khách.”

Bùi Dữ gắp một miếng đồ ăn, bình thản :

“Chủ yếu là tấm lòng. Giữa thời tận thế mà bữa cơm nóng như là quý . Chúng cũng cảm nhận sự trân trọng của căn cứ. Hai vị đều là thẳng thắn, gì thì cứ thẳng.”

Cố Dư gật đầu:

. Bữa ăn thật sự chỉ để chào mừng , cũng thể hiện một chút thành ý của căn cứ. Nói thật, chúng cần năng lực như các , nên tất nhiên giữ chân .”

Cố Cẩn Hành:

“Cô yên tâm, gia nhập thì chúng cũng sẽ hết sức. Chỉ là... nhu cầu sinh hoạt hằng ngày, mong là căn cứ cũng thể đáp ứng?”

Trần Thanh nghiêm túc hơn hẳn, ho nhẹ một tiếng:

“Tất nhiên . Miễn là cống hiến, căn cứ sẽ đảm bảo đời sống cơ bản. Càng đóng góp nhiều, càng hưởng nhiều tài nguyên.”

Cố Cẩn Hành gật gù:

“Vậy thì . Thực chúng tìm đến căn cứ chỉ mong chỗ ở định, đổi giúp căn cứ phát triển. Đây là hợp tác hai bên.”

Nói thật, bữa ăn , Trần Thanh còn lo lắng. Anh với tình hình hiện tại của căn cứ Ăn No, thật sự khó để giữ chân những dị năng ưu tú. căn cứ cần họ. Lỡ như Bùi Dữ đồng ý hợp tác mà trở mặt thì hậu quả khó lường.

Giờ thì hai bên hiểu rõ ý , cũng nhẹ nhõm hơn.

Mối quan hệ giữa nhóm Bùi Dữ và căn cứ giống như cộng tác.

Còn những dân bình thường ở đây thì giống như căn cứ bảo vệ.

Bữa ăn diễn khá suôn sẻ, phần lớn thời gian là Cố Cẩn Hành và Trần Thanh thăm dò, trò chuyện qua .

Ăn một nửa, khí cũng dần thoải mái hơn.

Tiểu Bình Quả Cố Cẩn Hành đút cho một hộp đồ ăn. Sau khi ăn xong thì Ôn Xu ôm lòng, đút miếng thanh cua cho ăn tiếp.

Ôn Xu khi còn là mèo ăn loại , nhưng tự tay đút cho khác thì đây là đầu. Cảm giác khá mới mẻ. Đợi Tiểu Bình Quả ăn xong, cô còn định xin thêm một cây nữa từ Cố Cẩn Hành thì…

Cố Dư lên tiếng:

“Ôn Xu?”

Ôn Xu đầu . Cả Bùi Dữ, Cố Cẩn Hành và Tiêu Dã cũng về phía Cố Dư.

Câu chuyện đang rôm rả lập tức im bặt, khí chút ngượng.

Cố Dư vẫn điềm tĩnh đối mặt với ánh của :

“Con mèo đó là của em nuôi ? Nuôi khéo thật, đáng yêu quá.”

Ánh mắt vốn đang dồn hết lên cô giờ rút về, ai việc nấy.

Ôn Xu ôm chặt Tiểu Bình Quả, đối phương chút dè chừng:

“Không của em.”

Cố Dư bật :

“Đừng căng thẳng thế. Chị thích mấy con vật lông xù thế . mà tận thế , hiếm lắm mới gặp con mèo ngoan như thế.”

 

Loading...