[Mạt Thế] Tôi Là Chủ Thần Thế Giới Sương Mù - Chương 157: Tên Con Buôn!

Cập nhật lúc: 2025-07-22 08:21:58
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nói xong, Hứa Trật dứt khoát dậy rời khỏi phòng họp, để gian cho đám Liên bang tự thương lượng.

Lâm Tử Chân cũng điều, nán theo Hứa Trật.

Thái độ của khiến ánh mắt mấy vị cấp cao Liên bang dừng trong chốc lát. Trong phòng đều là cáo già, đương nhiên hiểu rõ hành động đó ý nghĩa gì.

“Thằng Lâm Tử Chân xem định phản .”

“Hừ, thì chứ? Có con bé bảo vệ, định nó?”

“Đây là phản bội Liên bang!”

“Cũng chắc, nó thể trở thành cầu nối giữa Liên bang và Vân Thành đấy.”

“Còn tùy xem nó chọn .”

Mọi chỉ bàn qua loa về Lâm Tử Chân vài câu nhanh chóng chuyển chủ đề sang chuyện quan trọng hơn—quyền sở hữu Vân Thành.

Mười phút , Hứa Trật phòng họp.

“Thế nào , các vị đưa quyết định ?”

Những khác trong phòng họp đều về vị lão nhân đầu. Ông cụ Hứa Trật, khẽ gật đầu: “Chúng thể đồng ý, nhưng điều kiện thì vẫn cần bàn bạc.”

“Ví dụ như, tấm thẻ gỗ cô Hứa cố ý , chắc chắn là dụng ý chứ gì?”

đúng là chịu bỏ qua bất kỳ cơ hội mặc cả nào.

Hứa Trật gật đầu: “Dĩ nhiên. tuy thể để tự do Vân Thành, nhưng lượng hạn. Nghĩ tới nghĩ lui, thành dạng là tiện nhất.”

“Vậy cô Hứa định bao nhiêu suất?”

Hứa Trật liếc bốn phía: “Một ngàn. Nửa tháng một ngàn suất.”

Số quyền hạn cô thể phân hiện giờ cũng chỉ đến mức đó.

Cô còn để dành một phần cho bản .

“Vậy thì một ngàn suất , cô Hứa định phân phối thế nào?”

“Nếu chúng đồng ý yêu cầu của cô, cô Hứa thể cung cấp cho chúng tiện lợi gì ?”

Nghe , Hứa Trật im lặng một lúc, ngạc nhiên : “Tiện lợi?”

“Tiện lợi gì cơ?”

xong, ngạc nhiên thành mấy ông Liên bang.

hứa sẽ cho các ông tiện lợi gì . Đừng hòng lừa nhé.”

Một lũ cáo già, định lừa một cô bé đơn thuần như cô ư.

“Chẳng lẽ… chúng đồng ý yêu cầu của cô mà cô định cho chút lợi ích nào ?”

“Lợi ích gì cơ?” Hứa Trật thắc mắc. “Các ông đồng ý với là bồi thường cho mà, chuyện đó là đương nhiên mà?”

“Cũng đừng ý định mở miệng đòi quá đáng nhé.”

Phòng họp rơi im lặng.

Thấy kiểu vòng vo ăn thua, Liên bang vẫn giữ vẻ mặt điềm tĩnh, đổi cách : “Nếu chúng đồng ý để Vân Thành thuộc về cô Hứa, chứng tỏ chúng ý kết giao với Vân Thành. Về phần lượng suất , cô Hứa định tính toán gì ?”

Ngầm ám chỉ Hứa Trật bớt giá cho họ chút.

Liên bang đương nhiên tính cách của Hứa Trật, thể nào cho , nên chuẩn sẵn tinh thần trả tiền.

“Một tấm thẻ thông hành, mười lõi thuộc tính cấp cao.” Hứa Trật dứt khoát báo giá.

“Đắt ?!”

Phải, đúng là đắt như thế đấy.

Hứa Trật cũng cảm thấy vấn đề gì. Cô cũng thấy đắt thật, nhưng điều đó ảnh hưởng đến việc cô vẫn chọn cái giá .

“Cái quá đáng ?”

Hứa Trật chớp mắt: “Cũng , nhưng các ông thể mua ít , bán cho bên khác.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mat-the-toi-la-chu-than-the-gioi-suong-mu/chuong-157-ten-con-buon.html.]

Câu mang chút ý đe dọa, thậm chí còn chút trơ trẽn vì thế độc quyền.

Lời dứt, bầu khí vốn dịu nhờ sự nhượng bộ đó của Liên bang lập tức căng thẳng trở .

“Cô Hứa định bán cho ai?”

Đây là điều mà Liên bang .

Hứa Trật đáp một cách thoải mái: “ cũng . Tới lúc đó xem ai chịu chi tiền thì bán.”

Cô thật sự định . Nếu Liên bang mua, cô sẽ bán với giá cao cho khác mua.

Thứ kiểu gì cũng sẽ cần.

“Dù gì thì… vẻ Liên bang các ông cũng mặn mà lắm?” – giọng cô mang theo chút nghi hoặc.

Người Liên bang vội vàng phủ nhận: “Không , chúng dĩ nhiên là mua! Mười ngàn lõi đúng ? Hôm nay thể giao dịch luôn chứ?”

“Mười ngàn lõi…?”

“Các ông định mua hết luôn ?”

Hứa Trật câu , đám Liên bang liền thấy lòng trĩu xuống, chắc c.h.é.m nữa .

âm thầm nghiến răng, cảm thấy bộ mặt con buôn của Hứa Trật thật đáng ghét, nhưng chẳng cách nào.

“Ý cô Hứa là?”

Đám Liên bang cũng chẳng buồn đoán mò nữa, mệt .

“Phí mua đứt.” Hứa Trật quăng ba chữ.

Mọi lập tức lòng trĩu nặng: Quả nhiên.

Tên con buôn …!

Lão già lộ nụ khổ chân thành: “Xin cô Hứa nương tay chút, kho lõi của Liên bang thật sự còn nhiều .”

Mà phần lớn cũng cô vơ gần hết đó!

Tất nhiên, câu ông .

Cuối cùng, hai tiếng thương lượng, hợp đồng cũng thành công.

Dĩ nhiên, Hứa Trật hề nhượng bộ gì cả — ai bảo bây giờ cô đang chiếm thế thượng phong và độc quyền chứ?

Liên bang sẽ công bố việc Vân Thành thuộc về Hứa Trật ba ngày, và sẽ liên tục phát sóng khắp Liên bang trong một thời gian để dân đều tin quan trọng .

Nhất Tiếu Hồng Trần

Còn Hứa Trật, chỉ cần mỗi nửa tháng cung cấp một thẻ thông hành và nhận lõi, còn việc phân phối thẻ , cô dính dáng.

Khoản phí mua đứt chỉ hiệu lực trong vòng một năm. Một năm nếu Liên bang tiếp tục độc quyền, thì trả thêm một khoản mua đứt mới.

Nói trắng , Hứa Trật vớ một cú hốt bạc quá trời quá đất.

Lúc kết thúc cuộc họp, ánh mắt của mấy ông già đều đờ đẫn — chắc là áp lực từ khoản chi khổng lồ đè đến thở nổi.

“Vậy hôm nay kết thúc vui vẻ ha?”

Giọng điệu của Hứa Trật đầy phấn khởi, trong khi đám cấp cao Liên bang chỉ thể gượng : “Phải , cô Hứa cứ thoải mái.”

“Chúng sẽ cố gắng chuyển lõi đến rìa Vân Thành trong ba ngày, đến lúc đó phiền cô mang theo thẻ đến.”

Hứa Trật gật đầu: “Được thôi.”

Cô cũng hiểu, một lượng lõi lớn thế cần thời gian gom góp.

Sau khi thương lượng xong với Liên bang, xác định Lâm Tử Chân thật sự ý định đàn em của , Hứa Trật vui vẻ đồng ý. Đợi thu xếp xong đồ đạc, cô liền đưa trở về Vân Thành.

“Sau phụ trách việc liên quan đến Liên bang. Gặp chuyện quyết thì hỏi Trọng Linh Phàm. Trọng Linh Phàm cũng quyết thì hỏi .”

Trên đường dẫn về trung tâm thành phố, Hứa Trật dặn dò.

Lâm Tử Chân gật đầu. Tuy Trọng Linh Phàm là ai, nhưng Hứa Trật nhắc đến thì chắc là quan trọng trong Vân Thành, chắc sớm muộn gì cũng gặp thôi.

Giao Lâm Tử Chân cho Trọng Linh Phàm xong, Hứa Trật liền về phòng .

Cô cần tập trung nâng cao thực lực, mau chóng tiến giai đoạn tiếp theo. Tốt nhất là năng lực tự do hành động trong “nửa đêm”, như mới thể tiện bề khám phá những bí ẩn trong đó.

Loading...