Quả nhiên là nó.
Vẫn cái kiểu lắm lời như khi, trái ngược với tính cách con mèo nhỏ là gia thần của cô. Gọi là gì nhỉ? Vật cực tất phản ?
Hứa Trật lặng lẽ nó, trả lời. Mới chỉ qua hai ba giây, con mèo đen nhịn nữa.
“Vì cô gì cả?”
“Giờ còn lén lút mò , chắc chắn cô mục đích gì ghê gớm lắm, xem nào, giúp cô đấy?”
Mèo đen quanh quẩn bên cạnh cô, giọng hư ảo phiêu tán, hình lớn hơn hẳn con mèo nhỏ là gia thần, qua giống một con mèo trưởng thành.
Hứa Trật nhớ dẫn truyện từng , giờ cô thể hồi đáp. Dù mong chờ nó sẽ thật sự giúp , nhưng khi thể moi chút tin tức từ miệng đối phương.
Thế là Hứa Trật suy nghĩ một lúc mở miệng: “Ta tin mi sẽ giúp . Ở đây chẳng thứ gì tử tế sẵn lòng giúp con cả.”
Cô cố ý thế. Thực tế thì bản Hứa Trật cũng rõ, là dựa theo lời dẫn truyện và những gì thấy mà bịa bừa thôi.
Không ngờ, mèo đen gật gù xác nhận.
“Cô đúng, nhưng thì khác. ác cảm quá lớn với con , cô nên tin .”
—Không đời nào.
Hứa Trật thầm nghĩ.
Thấy Hứa Trật vẫn dửng dưng, mèo đen nhảy từ bên trái sang bên : “Sao thử xem?”
“ giúp cô, còn cô chỉ cần giúp một chút xíu thôi.”
Hứa Trật vẫn im lặng, bước tiếp về phía , chẳng chút nhượng bộ.
“Con , vì trả lời?”
Mèo đen theo sát bên cạnh Hứa Trật, ngừng lặp lặp câu hỏi . Trong khoảnh khắc, cả khu rừng âm u dường như vang vọng từ “con ” giữa trung.
Con , vì trả lời?
Con , cô định ?
Con , cô đang tìm thứ gì?
Con …
Trán Hứa Trật giật giật, trực giác mách bảo cô rằng để mặc con mèo cứ lải nhải mãi chuyện , bèn bất đắc dĩ lên tiếng: “Mi thể im lặng một lúc ?”
Ban đầu, mèo đen chẳng hề bận tâm tới thái độ lạnh nhạt của Hứa Trật, vẫn thao thao bất tuyệt. câu , nó khựng , đó gương mặt mèo hiện vẻ "khó tin" đầy nhân tính. Nó nhảy vọt lên , chắn đường cô.
“Cô dám bảo im lặng?”
“Cô bao nhiêu năm chuyện ?!”
“Con , cô quá đáng lắm!”
Giọng điệu của mèo đen đầy phẫn nộ, nhưng Hứa Trật chỉ bình thản nó: “Mi cố ý gây sự để dụ những thứ khác tới ?”
Đột nhiên, vẻ giận dữ mặt mèo đen biến mất, đó là một nụ méo mó kỳ dị hiện khuôn mặt mèo vốn bình thường —giống hệt những hình ảnh kinh dị trong phim hoạt hình, những chiếc răng nanh nhọn hoắt lóe sáng trong nụ quái dị .
“Con , cô yêu cầu của ?”
Hứa Trật dừng , thở dài: “Nói .”
Phải nghĩ cách nào đó khiến con mèo câm miệng .
“ cô, đưa rời khỏi nơi .” Giọng mèo đen trở nên khác hẳn đó, mang theo vài phần tà dị.
Hứa Trật nhướn mày: “Không mi ở ?”
“Không, cô đưa ngoài.”
Có vẻ như gì đó đổi .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mat-the-toi-la-chu-than-the-gioi-suong-mu/chuong-161-loai-nguoi-xao-quyet.html.]
Hứa Trật nhớ rõ lúc mới tới, đám sinh vật trong vùng nửa đêm đều giữ cô chứ thả ngoài.
Người da khi khỏi vùng nửa đêm liền mất sinh cơ, chẳng lẽ con mèo đen sợ?
Nghĩ đến đây, Hứa Trật bèn hỏi thẳng: “Mi thể sống sót bên ngoài vùng nửa đêm?”
Đôi mắt màu lục u ám của mèo đen lóe sáng. Biết thể trốn tránh dối, vì điều kiện tiếp theo của nó sẽ khiến Hứa Trật hiểu ngay, nó đành bất đắc dĩ trả lời: “Không thể, nên cô cần chuẩn chút việc.”
Hứa Trật kịp hỏi chuẩn gì thì mèo đen đưa một yêu cầu khiến cô ngạc nhiên.
“Cô cần mang bộ hài cốt của ngoài.”
Chuyện thế ?!
mà, khoan .
“Mi còn hài cốt? Ta tưởng mi vốn dĩ là thế .”
Mèo đen lơ đãng đáp: “Trước đây như .”
“Một con mèo?”
“Hừ.”
Xem chừng nó mấy hài lòng với hình thể hiện tại của .
“Ta thấy cũng mà.” Hứa Trật tiếp lời, “ liều mạng mang hài cốt của mi ngoài, lợi gì?”
Quả là chẳng tốn chút công nào cũng chuyện hời. Đôi lúc Hứa Trật cảm thấy vận may của tà môn.
Mèo đen tiến gần thêm chút nữa, bên rìa ánh sáng của đèn: “Cô lợi gì?”
“Nơi nhiều báu vật, vị trí của một thứ, dẫn cô lấy nhé?”
“ cô nhanh một chút.”
Hứa Trật lắc đầu: “Không, cần báu vật.”
Cô nán đây lâu.
Nhất Tiếu Hồng Trần
“Vậy cô gì?” Mèo đen khó hiểu, con thích những thứ đó ?
“Ta mi cho , vì rời khỏi đây, rốt cuộc nơi là gì, xảy biến cố gì?” Hứa Trật chậm rãi nhưng kiên định .
Thân hình mờ mờ như khói của mèo đen khựng , ngạc nhiên thốt: “Cô thậm chí còn đây là mà cũng dám xông ?!”
Hứa Trật thấy lông nó dựng cả lên, hiển nhiên câu hỏi của cô gây chấn động lớn với nó.
Mà lý do Hứa Trật cần “báu vật”, ngoài việc tiết kiệm thời gian, còn là vì dẫn truyện thể trực tiếp cho cô . Nếu để mèo đen , nó sẽ chịu phản phệ—nhưng chuyện đó chẳng liên quan gì đến cô cả.
Cô nhất định nắm lấy thời cơ uy h.i.ế.p nó. Một khi ngoài, cô sẽ lập tức đem hài cốt của nó hiến tế, tuyệt đối để nó thật sự sống trong thế giới thực. Ai rốt cuộc nó là thứ gì, đang âm mưu điều gì?
Hiện giờ chính là cơ hội duy nhất.
“Cô thật sự mấy thứ đó ?” Lông mèo đen dấu hiệu hạ xuống, bước chân cũng bất an, “Vì cô ?”
“Mấy chuyện đó thể , sẽ đồng ý.”
“Vậy cũng sẽ đồng ý yêu cầu của mi.” Hứa Trật dứt khoát .
Lông lưng mèo đen càng dựng hơn, móng vuốt cũng trồi khỏi đệm thịt, cào xuống đất để từng vệt xước. Có vẻ như nó đang giằng xé dữ dội trong lòng.
Nghĩ một lúc, Hứa Trật giả vờ nhượng bộ: “Vậy thế , mi dẫn tới chỗ hài cốt của mi . Ta đưa mi tới gần lối , mi xong, sẽ lập tức đưa mi rời khỏi đây, thế nào?”
Nếu mèo đen mục đích thực sự của Hứa Trật, chắc chắn sẽ bao giờ tin tưởng loài xảo quyệt !
Tiếc là… nó hề .
Thế nên một hồi do dự, nó gật đầu đồng ý.
“Được thôi.”
“Hài cốt của lấy rắc rối, cô theo .”