[Mạt Thế] Tôi Là Chủ Thần Thế Giới Sương Mù - Chương 310: Tôi Ưa Thăng Cấp Trong Mộng

Cập nhật lúc: 2025-10-18 14:57:31
Lượt xem: 20

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi từ Vùng Đất Lạc trở về, giáo viên quá nhiều. Trước tiên, bà đưa cả nhóm đến phòng y tế đêt kiểm tra diện, trị liệu những vết thương cần trị liệu, cho phép nghỉ hai ngày. Hai ngày mới tập trung tại lớp học để tổng kết thu hoạch và thiếu sót trong chuyến .

Sau khi Hứa Trật điều trị xong liền thẳng về nhà. Thấy trong phòng đột nhiên xuất hiện thứ gì như “huyết thực”, cô khẽ thở phào nhẹ nhõm, đó ngã vật xuống giường ngủ liền một mạch ba mươi tiếng đồng hồ.

Trong mộng, cô cảm giác như thời điểm thể yếu ớt nhất, chỉ thể bất lực xe lăn. Dường như là mùa đông, xung quanh đều lạnh buốt, nhưng đột nhiên mặt trời ló rạng, ánh nắng chiếu lên , cảm giác bỏng rát mơ hồ lan từ làn da đến tứ chi, xua tan hết hàn khí ẩm lạnh trong cơ thể.

Nắng ấm mùa đông luôn dễ chịu nhất, như đang ngâm trong sự ấm áp, khiến Hứa Trật thoải mái đến mức chẳng mở mắt.

Mãi cho đến khi thể cô ấm lên gần như bằng với ánh mặt trời, cảm giác dễ chịu mới dần tan biến — và Hứa Trật cũng từ trong giấc ngủ sâu mà tỉnh .

Khi mở mắt, cô thấy thời gian trôi qua đến ba mươi tiếng, phản ứng đầu tiên là kinh ngạc.

lâu, lâu — từ khi trở thành siêu phàm giả — từng giấc ngủ nào sâu như nữa. Không ngất , mà là thật sự ngủ.

Phản ứng thứ hai là — hình như cơ thể cô hồi phục.

Không chỉ

“Ủa? Sao lên Trường Sinh Nhất Giai ?”

Kỳ quái thật.

Cô chỉ ngủ một giấc thôi mà, tỉnh dậy 【Đăng】 thăng cấp hẳn một bậc, lên đến Trường Sinh Nhất Giai luôn?! Thế hợp lý ?

Nếu cho khác cô chỉ ngủ một giấc mà lên cấp, e là họ sẽ bảo cô còn tỉnh mộng mất.

Nhất Tiếu Hồng Trần

Theo cấp bậc tăng lên, thể cô dường như mạnh mẽ hơn, mà tinh thần lực vốn hao kiệt — dự tính ít nhất nửa tháng mới hồi phục — trở nên dồi dào một cách đáng ngạc nhiên.

Thậm chí còn mạnh hơn một chút.

“...Mình mơ ăn linh đan diệu d.ư.ợ.c chắc?”

Nghĩ nghĩ , trong chuyến đến Vùng Đất Lạc, điều duy nhất khiến cô thấy chỉ cám dỗ đường trở về — thứ dường như chỉ nhắm riêng .

cái đó thì liên quan gì đến việc lên cấp chứ?”

Chẳng lẽ vì cô chống cám dỗ nên hệ thống thưởng cho cô một cấp ?!

“Thôi, nghĩ nữa.”

nghĩ cũng chẳng câu trả lời chính xác, chi bằng khỏi phí thời gian.

Vòng tay phát sáng nhè nhẹ, báo tin nhắn . Hứa Trật mở xem — ít lắm.

Đa phần là tin từ nhóm đội thi Liên Hiệp. Ngoại trừ Thu Hầu thương khá nặng, những khác nghỉ ngơi xong. Thư Ngọc Sơn sớm đem chiến lợi phẩm đổi lấy điểm tích lũy, chia cho từng theo mức độ đóng góp. Hứa Trật bảng chia — trong chuyến Vùng Đất Lạc , cô hẳn 20.004 điểm?!

Hứa Trật: “Của nhiều quá ...?”

Tin nhắn gửi, Thư Ngọc Sơn lập tức trả lời.

Thư Ngọc Sơn: “Điểm chia cho học đúng là cao hơn, nhưng đều thấy em xứng đáng. Tính , em mới là đóng góp nhiều nhất, nên đương nhiên phần lớn.”

Hứa Trật: “ trực tiếp tham chiến nhiều.”

Phần lớn thời gian cô chỉ hỗ trợ và chỉ huy bên ngoài, chứ ít khi tham gia đối kháng chính diện.

Thư Ngọc Sơn: “Tiêu hao tinh thần lực và trí lực cũng là công lao. Không cứ đ.á.n.h chính diện mới tính là cống hiến cho đội.”

Túc Nhiễm: “Anh đúng đấy, học cứ nhận .”

Hứa Trật: “Được , cảm ơn các tiền bối.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mat-the-toi-la-chu-than-the-gioi-suong-mu/chuong-310-toi-ua-thang-cap-trong-mong.html.]

Thật để trả điểm, mà chỉ tiện miệng giả vờ khiêm tốn thôi.

Sau chuyến , Hứa Trật càng cảm nhận rõ lợi ích của trang chứa đồ — cô thật sự một cái! hơn 20.000 điểm thì chắc chắn đủ.

Một tia sáng lóe lên trong đầu — cô mở khung chat với hiệu trưởng, bắt đầu xin vay vốn.

Cô là thiên tài Quang Minh Viện xem trọng cơ mà, chỉ đầu tư cho cô ?

Đầu tư sớm một chiếc nhẫn mạch gian, gì quá đáng?

Thậm chí khi nêu yêu cầu, cô còn chẳng thèm khách sáo, nhắn thẳng cho hiệu trưởng hỏi thể cho mượn thêm cái nhẫn đó . Hiệu trưởng đúng là dễ chuyện, chỉ hỏi cô mượn đến khi nào. Hứa Trật cũng vòng vo:

【Mượn đến khi điểm của em đủ để mua một cái thì thôi!】

Tin trả lời đến trễ một chút, Hứa Trật đoán hiệu trưởng chắc cũng cạn lời.

【Trường hợp đặc biệt như thế thể, nhưng lý do.】

Từ câu , cô liền hiểu — hiệu trưởng ngại cho cô, chỉ cần một điều kiện trao đổi.

【Lý do gì?】

Cô lười suy nghĩ, hỏi thẳng.

【Ví dụ, em thể ghi danh sớm với Quang Minh Viện, khi nghiệp cân nhắc gia nhập nội viện.】

Rõ ràng là ràng buộc cô.

Hứa Trật vốn chẳng cảm xúc gì với Quang Minh Viện — ghét cũng chẳng ưa, chỉ thấy ở đây thuận tiện, dễ tiếp cận thông tin và tài nguyên.

Sau khi khôi phục thực lực, cô chắc chắn sẽ việc của riêng . Thuộc về phe nào, với cô chẳng ý nghĩa gì cả. Vì cho cùng, thứ gì thế giới thể trói buộc Hứa Trật.

Ngay cả Kỳ Ngôn Tâm — duy nhất chút ràng buộc với cô — cũng thể ngăn cản bước chân cô tiến lên. Cùng lắm chỉ khiến cô bận tâm đôi chút, nhưng nếu chọn giữa Kỳ Ngôn Tâm và mục tiêu của bản , thì — chẳng cần đắn đo.

Về cái gọi là “trung thành”? Thứ đó cô từng .

Mà hiện giờ, bán cho Quang Minh Viện một chút “ngoan ngoãn”, đổi lấy lợi ích mắt, hiển nhiên lời hơn nhiều.

【Được.】

Cô trả lời.

【Vậy thì chiếc nhẫn , thầy quyết định tặng cho em. Coi như lời chào mừng sớm khi em bước hàng ngũ cốt cán của Quang Minh Viện.】

Wow, hào phóng ghê nha.

cách lôi kéo nhân tài thật.

Nếu cô chỉ là một 【Đăng】 mất trí nhớ, đến hai mươi tuổi, lẽ còn cảm động mà sinh chút “cảm tình” với Quang Minh Viện thật.

Tiếc , cô là Hứa Trật.

Sau khi bòn rút miễn phí một chiếc nhẫn gian, Hứa Trật hài lòng cộng thêm một điểm thiện cảm với Quang Minh Viện, mở diễn đàn xem thử mấy ngày qua tin tức gì lớn .

Lướt qua một vòng, trọng tâm thảo luận của hầu hết đều xoay quanh Giải Liên Hiệp và vụ án Tà giáo ở Mãnh Giang.

Vòng sơ tuyển của Liên Hiệp sẽ chính thức bắt đầu ngày , đ.á.n.h dấu đại lễ hội của thế giới mở màn. Không chỉ sinh viên các học viện siêu phàm, mà cả thường và những siêu phàm giả nghiệp lâu năm cũng dõi theo. Ngành công nghiệp khổng lồ xoay quanh giải đấu cũng khiến độ quan tâm của nó bao giờ hạ nhiệt.

Còn vụ án Tà giáo ở Mãnh Giang thì nhuốm đầy âm mưu. Không ít bài báo mập mờ ám chỉ rằng Mãnh Giang tham gia một nghiên cứu tà giáo cực kỳ nguy hiểm, thậm chí còn định phục sinh một tổ chức tà giáo vốn tiêu tan.

Các chính phủ đô thị thế giới bắt đầu phổ cập kiến thức về sự tồn tại của 【Cốc】 cho dân. Khi nhân loại nhận thế giới còn một thuộc tính “tà ác” như , thành phố đầu tiên phát hiện 【Cốc】 — Mãnh Giang, liền lập tức trở thành mục tiêu công kích của thế giới.

Loading...