[Mạt Thế] Tôi Là Chủ Thần Thế Giới Sương Mù - Chương 389: Lấy đông hiếp ít là sai trái
Cập nhật lúc: 2025-12-11 15:57:03
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngay khoảnh khắc thấy động tĩnh, Hứa Trật lập tức cảnh giác. Chó Con thu nhỏ còn kích cỡ như ch.ó sói săn thường, lặng lẽ theo sát bên cạnh cô.
Trong rừng, Tiểu Chân còn hạn chế bởi con đường nhỏ nữa, nó thể bay lên, chỉ là trong khí dường như vẫn một tầng áp lực nào đó khiến nó thể bay quá cao.
Tiểu Nhất ngoan ngoãn cuộn cổ tay cô. Tiểu dị chủng thì từ túi áo thò một thẻ gỗ khô, trông hệt như món trang trí bình thường. Ngọn lửa đang ngừng chảy trong cơ thể Hứa Trật, còn mèo con thì sớm nhảy lên một cành cây, lặng yên ẩn , chỉ đợi mặt xuất hiện.
Thoạt , bên cạnh Hứa Trật hình như chỉ một con sói vô cùng hung dữ. ai rằng quanh cô thực cả một đám gia thần siêu phàm âm thầm bao vây, chỉ đợi cô hạ lệnh là thể khiến bất kỳ kẻ nào lọt tầm mắt cô c.h.ế.t kịp ngáp.
Chẳng bao lâu, một bóng hiện mặt Hứa Trật — đó là một phụ nữ trung niên, trùng hợp cũng mặc đồng phục Quang Minh Viện. Trong khoảnh khắc thấy Hứa Trật, bà tỏ rõ vẻ kinh ngạc.
Lúc Hứa Trật mới nhận : cô chỉ âm thanh di chuyển, nhận khí tức siêu phàm của bà từ xa. Ban đầu Hứa Trật còn nghĩ đối phương cách gì che giấu thở, nhưng khi thấy vẻ kinh ngạc của bà , cô mới hiểu — lẽ chính khu rừng khiến cả hai đều thể dựa khí tức để nhận khác từ xa.
Rõ ràng cả hai đều mặc đồng phục Quang Minh Viện, mà chẳng ai mở lời . Hứa Trật thì hiểu rừng gì đặc biệt, càng đoán ý đồ của nên vẫn quan sát. Còn phụ nữ… vì cảnh giác đến mức như Hứa Trật là quái vật ăn thịt .
… Tới mức đó luôn hả?
Bà quen ư?
Cô cũng loại g.i.ế.c vô tội vạ, dù cô là ai thì cũng cần đầu bỏ chạy ngay lập tức chứ?
“Chào chị?”
Hứa Trật chủ động mở lời — cô thật sự hiếu kỳ về thái độ của phụ nữ , và cũng hỏi về khu rừng.
Cô ngờ rằng — điều cô nghĩ là một lời chào thiện mở đầu cho cuộc chuyện hòa khí, đổi là…
Đối phương — chạy mất.
Hứa Trật: ???
Gì trời?!
Cô lập tức vung tay. Tiểu Chân, gia thần nhanh nhất, lập tức lao theo bóng lưng . Chó con cũng đuổi theo. Khi Hứa Trật mở “Con mắt thấu suốt”, cô bất ngờ phát hiện phụ nữ đang bỏ chạy cấp độ siêu phàm còn cao hơn cô.
Nếu Hứa Trật là Định Danh sơ kỳ, thì bà nhị giai. Đối mặt kẻ yếu hơn mà phản ứng đầu tiên là chạy trối c.h.ế.t?
Tiểu Chân và Chó con nhanh chóng chặn bà . Khi phụ nữ nhận cả hai sinh vật siêu phàm đều lệnh Hứa Trật, mặt bà hiện rõ sự kinh ngạc xen lẫn… một chút cam lòng mà Hứa Trật hiểu.
Hứa Trật thấy thú vị. Thấy đối phương định liều mạng ngay khi chặn , cô nhanh chóng : “Chị bình tĩnh, đ.á.n.h . chỉ hỏi vài chuyện.”
Đối phương vẻ tin. Hứa Trật đành vẫy tay cho Tiểu Chân và Chó con lùi .
“Chị thì cũng chạy . Chị đ.á.n.h thì cũng sợ. định g.i.ế.c chị. Xét tình đồng môn Quang Minh Viện, chị trả lời xong, thả chị .”
“Cô chắc g.i.ế.c .” Người kiểu dầu muối .
Hứa Trật thở dài — thấy chuyện nghiêm túc với khó. Cô lắc đầu… và ngay khoảnh khắc cô lắc đầu, đám gia thần vốn ngoan ngoãn lập tức manh động.
Lần chỉ Tiểu Chân và ch.ó con, mà tất cả gia thần khác cũng lao lên. Chưa đến nửa phút, phụ nữ vốn tự tin rằng dù đ.á.n.h vẫn thể chạy, thậm chí khiến Hứa Trật trả giá — đè xuống đất nhúc nhích nổi.
“Giờ thì… chị chắc chứ?”
Hứa Trật thong thả đến mặt bà : “Đừng căng thẳng. — định g.i.ế.c chị. Chỉ hỏi vài câu. Giờ trả lời ?”
Trong tình cảnh , phụ nữ cuối cùng cũng chịu mở miệng: “Hỏi .”
Giọng bà bình tĩnh đến mức chút tê dại, như quá quen giữa ranh giới sống c.h.ế.t.
“Vì thấy chạy?”
“Sợ cô g.i.ế.c .”
“Chúng mới gặp mà, nghĩ sẽ g.i.ế.c chị?”
Thấy Hứa Trật thật sự gì, bà ngừng một chút : “Cô cấp độ thấp hơn . Nếu cô g.i.ế.c , cô sẽ lợi.”
Rồi như sợ Hứa Trật hiểu, bà bổ sung:
“Cô lấy thẻ gỗ đúng ?”
Thấy Hứa Trật gật đầu, bà mới tiếp: “ cô. Trước khi Vùng Đất Lạc , về cô — thiên tài mới xuất hiện của Quang Minh Viện, cùng hệ Đăng với .”
“Vậy nên cô chắc chắn cầm thẻ gỗ thuộc tính Đăng.”
“Cô đây là nơi nào ?”
Hứa Trật đáp tự nhiên: “Vùng Đất Lạc chứ .”
Vẻ mặt trở nên khó đoán. Bà chậm rãi: “Khi cầm thẻ gỗ cùng thuộc tính, ở nơi — chỉ cần g.i.ế.c cùng thuộc tính sẽ nhận sức mạnh.”
Hứa Trật ngạc nhiên, tò mò hỏi: “Sức mạnh gì?”
Người phụ nữ bật : “Bên ngoài đều đồn trong Vùng Đất Lạc bí mật giúp ‘phi thăng’ ?”
“Chính là cái đó.”
“Chỉ ?” Hứa Trật nghi ngờ.
“. Chính thế.”
Rồi bà giải thích thêm: “Không thẻ gỗ cho phi thăng trực tiếp, mà là một cơ hội — một tấm vé cửa.”
“Ai cũng , và ai thẻ gỗ cũng đều dựa nó mà tăng thực lực nhanh.”
“Đổi … là mạng của những kẻ cùng thuộc tính trong khu rừng .”
Như kể chuyện đương nhiên, bà thấy gì sai.
“Có , nếu ai thu thập đủ tất cả thẻ gỗ của thuộc tính thì đó sẽ sức mạnh mạnh nhất, đủ tư cách phi thăng.”
Hứa Trật hiểu, nhưng cảm thấy…
Sự đời khi nào đơn giản ?
“Không phi thăng thì lĩnh ngộ nhiều quy tắc ?”
Người phụ nữ bật nụ nhạt: “Đó chỉ là phỏng đoán. Chưa ai từng phi thăng cả.”
Rồi bà tiếp một câu khiến rùng : “Đây chỉ là Vùng Đất Lạc.”
“Ở đây, kẻ săn và con mồi đều là siêu phàm giả. Mỗi loại thuộc tính chỉ một con đường, và chỉ một đến cuối.”
Ai sống đến cuối — đó tư cách phi thăng.
Hứa Trật: “Vậy ở đây, g.i.ế.c cùng thuộc tính sẽ tăng sức mạnh nhanh?”
“.” Bà thẳng cô, giấu giếm gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mat-the-toi-la-chu-than-the-gioi-suong-mu/chuong-389-lay-dong-hiep-it-la-sai-trai.html.]
“Có tác dụng phụ ?”
“Không .”
Rồi bà tiếp: “Cô vì Định Danh giả ở ngoài ít đến thế ? Vì dù họ lĩnh ngộ bao nhiêu quy tắc, họ cũng thể phi thăng, nên mới đổ xô đây thử vận may.”
“Hầu hết Định danh giả đều từng đây một — c.h.ế.t, hoặc sống mà . Mà … phần lớn tiếp.”
“Đây là đấu trường t.ử chiến của Định danh giả, nơi mà mỗi cô gặp đều thể là đao phủ của cô — hoặc là chất dinh dưỡng giúp cô trở nên mạnh hơn.”
“Ở đây, tấn công kẻ yếu hơn thì gì cả. Chỉ khi đ.á.n.h bại kẻ mạnh hơn , mới thể tiến bộ.”
“Nên… cô hiểu vì chạy chứ? Cô bé.”
Hứa Trật lúc hiểu.
Và cô còn hiểu thêm một điều — vì cô lấy tất cả thẻ gỗ của thuộc tính…
… nên cô chính là kẻ săn mạnh nhất trong rừng.
“Thì là .”
Hứa Trật tít mắt: “Yên tâm, thả chị thì sẽ thả. đừng gặp nữa.”
Ý là — gặp thì tha.
Vì phụ nữ nhiều, thật lòng, Hứa Trật giữ lời hứa, thả bà .
Tâm trạng Hứa Trật đang — quy tắc thú vị, nơi thú vị, mà quan trọng nhất là… cô – vì tham – lấy tất cả thẻ gỗ.
“Câu cuối nhé.”
Hứa Trật hỏi hờ hững: “Có ai thử lấy nhiều thẻ gỗ cùng lúc ? Kết quả ?”
Người phụ nữ sửng sốt, nhưng đáp ngay: “Không ai ngu đến thế.”
Ngu?
Hứa Trật cảm thấy chửi, mà đúng là… tự kiếm chửi.
“Chưa tới chuyện đa cầm nổi thẻ gỗ khác thuộc tính. Trước đây cũng siêu phàm giả mạnh thử — và c.h.ế.t nhanh vì xung đột thuộc tính.”
“Không hấp thu nổi, mà còn mang trong thuộc tính khác cách nào loại bỏ. Tự tìm c.h.ế.t thôi.”
“ đó là vì quá mạnh nên mới cầm nổi thẻ gỗ khác thuộc tính. Người mới bước Định danh thì thể nhấc nổi thẻ gỗ đó, nên ít ai gặp vấn đề .”
Đến đây bà mới nhận — Thiếu nữ mặt rõ ràng đặc biệt. Khí tức của cô chỉ mới ở Định danh sơ kỳ, thế mà dễ dàng đè bẹp .
“…Cô thử lấy thẻ gỗ khác thật chứ?”
Hứa Trật thầm nghĩ: Không chỉ thử — mà lấy hết chứ.
mặt vẫn tỉnh bơ lắc đầu: “ cầm lên , nên mới thắc mắc.”
Người phụ nữ thở phào nhẹ nhõm: “Vậy thì .”
Thấy Hứa Trật hỏi gì thêm, bà xin phép rời . Hứa Trật đồng ý, và bà lập tức biến mất khỏi tầm mắt.
Sau khi đối phương rời , Hứa Trật khẽ vuốt đầu con sói đang dụi sát cô: “Thú vị thật nhỉ?”
Cô xem thử — cái gọi là “sức mạnh” đó rốt cuộc là gì. Nếu thực sự nhanh chóng tăng sức mạnh như bà … thì cô ngại thử.
“Nếu … tiếp theo gặp thì thể thả .”
Người phụ nữ nhiều nhưng cũng quá sâu — chỉ là mấy điều ai ở đây lâu một chút đều . Những bí mật thật sự, bà rõ.
“Đi thôi.”
Cô vỗ ch.ó con. Cơ thể nó nhanh chóng phồng lớn thành dạng sói cao bằng . Hứa Trật nhảy lên lưng nó, Tiểu Chân bay thấp phía tìm “con mồi”.
Khu rừng rộng, dù chạy thẳng cũng luôn cảm giác như… bao giờ đến phía .
Để gặp nhiều hơn, Hứa Trật chọn theo hướng “lực hấp dẫn”. Có vẻ là lựa chọn đúng — đến mười phút, Tiểu Chân báo hiệu: phía xa .
Điều bất ngờ là… theo thông tin Tiểu Chân truyền , ba đang đ.á.n.h — chính xác là hai hợp lực vây đ.á.n.h một .
Người đ.á.n.h mang thuộc tính Lưỡi Dao, còn kẻ tay là một Lưỡi Dao và một Đúc.
“Thì khác thuộc tính thể tổ đội ha.”
Ai cũng ngoan ngoãn chỉ lấy thẻ gỗ của nên chỉ cần g.i.ế.c đồng thuộc tính.
“Hai đ.á.n.h một, đúng là hèn!”
Hứa Trật nghiêm trang : “Phải giúp mới .”
Quýt Nhỏ vai nảy lên vui vẻ, ch.ó con liền chạy nhanh hơn, như lập công.
Nhất Tiếu Hồng Trần
Dù cơ thể to lớn, ch.ó con chạy cực kỳ nhẹ nhàng. Khi nó phóng khỏi bụi rậm, ba đang đ.á.n.h mới giật dừng , kéo giãn cách cảnh giác.
Khi thấy con sói khổng lồ bạc và thiếu nữ lưng nó — hai đang hợp lực lập tức biến sắc.
“Có kẻ đến cướp công?!!”
Ngay khi ch.ó con đáp xuống, Hứa Trật cảm thấy bước “lĩnh vực” của ai đó.
Cô câu đó, sắp thua — sang hai kẻ dù chiếm thế nhưng cũng kiệt sức. Cô lắc đầu.
“Sao các thể lấy đông h.i.ế.p ít thế? Vô đạo đức quá.”
Giọng hồn nhiên đến mức hai kẻ khó chịu thấy rõ. Ở đây tổ đội là chuyện bình thường, thậm chí là đúng đắn. Thế mà cô gái đó giảng đạo lý?!
Không đang mỉa mai ?
Hứa Trật xuống khỏi lưng sói. Ba đều cảnh giác cô. Cô giơ tay vỗ ch.ó con: “Đi. Cho họ lấy đông h.i.ế.p ít là sai.”
Vừa dứt lời — ngoại trừ Chú Ngôn thể hoạt động và Tiểu Dị Chủng phận đặc biệt , tất cả gia thần còn đồng loạt lao .
Khi hai thấy ngoài ch.ó con còn thêm 4 gia thần nữa từ trong rừng chui …
Mặt họ đen như đáy nồi.
Cái mà gọi là “ lấy đông h.i.ế.p ít” á?!?!?!