[Mạt Thế] Tôi Là Chủ Thần Thế Giới Sương Mù - Chương 83: Cô Có Biết Lễ Phép Không?
Cập nhật lúc: 2025-07-15 13:19:07
Lượt xem: 26
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Không lẽ nó cái bụng đáy ư?"
Hứa Trật nheo mắt, biểu cảm nghiêm túc như thể phát hiện điều gì đó khủng khiếp.
Con mèo ăn một viên lõi mà lên cấp???
Nó mới cấp 1 mà!
【Thực lực mạnh mà còn dễ lên cấp— đời chuyện như mà cơ chứ?】
Hứa Trật nhướng mày:
“Mi đang cà khịa tao đấy ?”
【Đâu .】
“Rõ ràng là !”
【Thế bạn định gì? Báo công an bắt chắc?”】
Tạm bàn đến chuyện báo công an xong thì thế nào, chứ ở Vân Thành giờ còn cảnh sát mà bắt.
Hứa Trật chằm chằm màn hình máy chơi game, một lúc thì bằng giọng đầy ẩn ý:
“Mi đổi .”
【 thế, đổi . Trên đời cái gì là bất biến , ngay cả cũng tránh khỏi quy luật .】
“…Nói linh tinh cái gì ?”
Dù câu từ m.ô.n.g lung, cũng phần sáo rỗng, nhưng Hứa Trật vẫn bắt trọng điểm—" tránh khỏi ảnh hưởng của sự đổi" là ý gì?
Có ám chỉ thuộc tính【Bướm Đêm】đang đổi ?
Trước đây hệ thống từng , năng lực tăng lên khiến nó cũng ảnh hưởng theo, giờ lấp lửng như , đúng là càng lúc càng giống tác động bởi thuộc tính của cô.
Dù theo cách nào, chiếc máy chơi game cũng liên kết chặt chẽ với cô .
Cô khỏi nhớ một suy đoán từng cô bỏ qua.
“…Thực mày chính là năng lực siêu phàm của tao, đúng !” – Hứa Trật chất vấn đầy khí thế.
【……】
【Không.】
Hệ thống dứt khoát phủ nhận.
Hứa Trật khẽ bĩu môi:
“Sao thế ?”
“Vậy mày là cái gì hả?”
【Bạn lễ phép là gì ? Sao hỏi là ‘cái gì’ chứ?”】
“Vậy chẳng lẽ mày là thứ gì cả?”
【Heh, trò đùa nhạt nhẽo từ thời đồ đá!】
Hệ thống tranh luận nữa, cũng chẳng thèm trả lời luôn.
Hứa Trật thấy moi gì thì cũng dây dưa. Dù cô cũng uy h.i.ế.p hệ thống, chẳng lẽ lăn đất ăn vạ?
Cô con dị chủng nhỏ .
Huống chi… chắc hệ thống sợ cái chiêu đó.
Lõi thuộc tính【Bướm Đêm】cô còn chẳng bao nhiêu, một phần trong đó vốn cô tự để dành để mỗi ngày dùng dần, bởi cô gia thần, mỗi ngày chỉ tiêu hóa lượng lõi hạn, dần dần tích lũy.
Bản lõi【Bướm Đêm】đổi nhiều, trong kho vẫn còn nhiều nhất là【Lưỡi Dao】và【Đông】. Giờ xuất hiện thêm một gia thần cùng thuộc tính với cô—Hứa Trật chợt phát hiện đủ lõi để nuôi.
Những loại lõi thuộc tính khác cũng gần hết, lâu cô rơi cảnh khốn khó như thế .
Phải bắt đầu kế hoạch “vặt lông cừu” tiếp theo sớm hơn dự kiến thôi.
Cô nhanh chóng vạch kế hoạch sơ bộ:
Sau khi dạo xong khu vành đai ba, cô sẽ ngoài thành một chuyến, chắc là tuần —dù cũng sắp hết khu .
Ra ngoài đổi ít thông tin, gom chút tài nguyên, tùy theo tình hình của Ngư Thận Vi mà quyết định bước tiếp theo.
Sau khi xử lý xong vụ của Ngư Thận Vi và đám cuồng tín, cô định khu cư dân cũ một chuyến.
Một là mang đống trứng động vật biến dị đang tích trữ trong kho về, bắt đầu xây dựng mô hình nông trại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mat-the-toi-la-chu-than-the-gioi-suong-mu/chuong-83-co-co-biet-le-phep-khong.html.]
Hai là—dù cô cũng là sáng lập khu cư dân đó, thể cứ bỏ mãi , cũng về xem ai cần giúp gì .
Dù đến giờ cô gần như thăm dò hết vành đai ba, tổng cô đưa về khu cư dân chắc cũng hơn ngàn .
Nghe thì nhiều, nhưng so với dân của vành đai ba thì vẫn ít đến đáng thương.
Kỳ thực, ngay cả khi thành phố Vân Thành còn bình thường, khu vành đai ba cũng là nơi dân già hóa nặng, trẻ phần lớn đều ngoài việc, học, chuyển đến vành đai hai vành đai một.
giờ Hứa Trật cả một vòng, gần như thấy bóng dáng ông bà cụ nào sống sót.
Chẳng lẽ già chạy thoát hết ?
Không thể nào.
Chỉ thể rằng—trong đợt tai nạn , già là nhóm c.h.ế.t sớm nhất.
Tiếp theo, hiếm thấy nhất là trẻ con. Có chăng cũng đều theo cha , hiếm thấy trẻ em bỏ một .
Ngay cả cô nhi viện cũng Liên Bang đưa từ sớm—Liên Bang lúc nào cũng coi trọng trẻ nhỏ.
Kết quả là, sống sót còn hầu hết là thanh niên và trung niên, mà trong đó, năng lực siêu phàm chiếm tỷ lệ cực cao.
Giờ đây, bình thường mới là thiểu .
Tuy nhiên, tổng còn sống vẫn quá ít.
Không vì Dị Chủng tấn công—mà là do ô nhiễm tinh thần từ Sương Mù Đen, lượng động vật biến dị ngày càng tăng, thêm bọn cuồng tín tỉnh dậy với năng lực mạnh khủng khiếp g.i.ế.c sạch gần hết cư dân vành đai ba.
Sở dĩ c.h.ế.t nhiều như , chủ yếu là vì quá đột ngột, kẹt trong thành chuẩn gì cả.
Phần lớn đều tay trói gà chặt, dù thức tỉnh cũng kịp học cách chiến đấu.
Nhất Tiếu Hồng Trần
Huống hồ, hề tụ họp, mạnh ai nấy chạy thì mà chống .
Xử lý xong chuyện của Ngư Thận Vi, Hứa Trật định ở khu cư dân cũ quá lâu. Cô cần nhanh chóng thu gom những còn sót ở vành đai một và hai.
Để càng lâu, còn sống sẽ càng ít.
Cô thậm chí còn nghi ngờ cả thành phố Vân Thành giờ khi nổi 10.000 còn sống chứ.
Sắp xếp xong kế hoạch và hướng chính tiếp theo, Hứa Trật về với thực tại, lục lọi lấy hai viên lõi nữa, đặt lòng bàn tay, con mèo đen chằm chằm.
Lần cô gì cả, vì hiểu cũng vô ích, định sẽ kiên trì theo đuổi lối “tình cảm nhỏ giọt”.
Cô còn ném lõi như lúc nuôi Dị Chủng nữa, mà bắt mèo tự tới ăn tay .
Và cô cũng phát hiện, dù con mèo đen giả vờ ưa cô, nhưng cũng rời lung tung.
Có vẻ nó hệ thống hạn chế— lệnh của cô thì phép cả, cho dù tình nguyện.
Một loại tình yêu cưỡng chế, nhưng là với một con mèo nhỏ.
Nếu vài ngày nữa nó quen với việc ăn trong tay cô , Hứa Trật sẽ bắt đầu đưa yêu cầu cao hơn—ví dụ như cho cô xoa đầu một cái mới ăn.
Mèo sinh là để xoa đầu mà, đúng ?
Thế thì chắc cũng tính là giao dịch bẩn thỉu gì ha.
Cho mèo ăn xong, Hứa Trật trở về bàn, tiếp tục sách.
May mà tình trạng của Ngư Thận Vi khá yếu—dù xe xóc nảy cũng vẫn ngủ ngon, trong phòng để nến sáng cũng ảnh hưởng gì đến giấc ngủ.
Ngày hôm , Hứa Trật tiếp tục “dắt đàn” dẫn theo cả nhóm, đến những khu vực còn của vành đai ba mà cô khám phá.
Trên đường, cô lượt “lượm ” ít trứng và ổ trứng của động vật biến dị.
Hứa Trật nhận :
Mấy con ham sinh sản đến phát cuồng luôn á!
Mà vì biến dị nên sức sống vô cùng mãnh liệt, đám ấu trùng cần chăm sóc gì cả, chỉ cần vứt đại một chỗ cho nó hấp thụ năng lượng trong sương mù là đủ để nở .
Mắt của Hoắc Trạch trừ việc nhãn cầu nên thấy gì, các vết thương ngoài da hồi phục gần hết.
Hứa Trật một nữa cảm thán: cuồng tín đúng là giống loài sức sống ngoan cường.
Suốt chặng đường, Hoắc Trạch ý kiến.
Đặc biệt là khi Hứa Trật hết cả vành đai ba mà vẫn thực hiện lời hứa giúp tìm thuộc hạ, thậm chí còn gặp cuồng tín là g.i.ế.c luôn…
Cuối cùng, cũng nhịn nổi nữa.
“Giao dịch giữa chúng … bao giờ cô định thực hiện ?” Hoắc Trạch lên tiếng, giọng điệu cẩn trọng hết mức.
Hứa Trật cho Tiểu Chân dắt một đợt cuối về khu cư dân cũ, , bằng giọng đầy hàm ý:
“Đừng nóng—giờ đang chuẩn thực hiện đây.”