Me And Thee - Cảnh báo chú ý #25
Cập nhật lúc: 2025-10-17 06:47:57
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Peach lê bước về nhà, lồng n.g.ự.c nặng trĩu bởi sự rối bời và mệt mỏi như nghiền nát từ bên trong. Một ngày quá dài bào mòn sức lực, cả thể xác lẫn tinh thần đều cạn kiệt đến mức còn chút hứng thú nào để cử động bất cứ điều gì. Tệ hơn nữa, cơn sốt nhẹ hành hạ từ đó cho thấy t.h.u.ố.c uống lúc trưa hết tác dụng.
Sau một giấc ngủ dài xuyên đêm, sáng hôm Peach cảm thấy khá hơn đôi chút. Dù hồi phục hẳn, nhưng các triệu chứng nhẹ hơn nhiều so với hôm qua.
Ăn sáng nhẹ xong, đến quán cà phê nơi hẹn gặp Mim. Hôm nay vướng bận công việc, Peach quyết định khỏi nhà sớm hơn dự định. Ít như , sẽ thời gian thong thả uống một ly cà phê khi Mim đến.
Quán cà phê họ chọn quy mô , thực đơn phong phú từ thức uống, món mặn đến bánh ngọt. Đây từng là nơi Peach thường lui tới khi còn quen Mim. chia tay, công việc bận rộn khiến chẳng dịp nữa.
Peach gọi một ly cà phê tìm chỗ . Cậu chọn chiếc bàn cạnh cửa sổ khu vườn, để Mim dễ dàng thấy, để bản thể ngắm mảng xanh dịu mắt, xoa dịu phần nào tâm trí mệt mỏi.
Người nhiếp ảnh trẻ đặt ly cà phê xuống bàn, ngả ghế.
Ánh mắt lạc về phía khu vườn bên ngoài, trong đầu vọng về chuyện hôm qua.
Thông thường, Peach vốn điềm tĩnh, lý trí, hiếm khi mất bình tĩnh. Thế nhưng những lời của thiếu gia nhà mafia hôm qua khiến xao động. Dù , cuối cùng vẫn mềm lòng, đổi lịch trình để chiều theo ý .
Càng nghĩ, càng thấy rối. Cậu vẫn là nguyên tắc, đặc biệt trong công việc, nghiêm khắc hơn bất cứ ai. Người duy nhất sẵn sàng nhượng bộ chỉ Plub. Thế nhưng, ai ngờ bất giác yếu lòng trai xã hội đen ?
Peach chằm chằm cửa sổ, trầm ngâm. Hôm qua, nhận lời xin – một lời xin đầu tiên, lạ lẫm mà chân thành. Dù ngượng ngùng, lúng túng, nhưng trong đó chứa đựng sự hối thật sự.
Ngoài sự thành khẩn, còn ẩn giấu một vị ngọt khẽ, như dư âm vấn vương.
Peach chau mày, tim bỗng lỡ một nhịp. Khoảnh khắc hôm qua, khi cúi đầu xin với vẻ nghiêm túc hiếm thấy, chột trong giây lát. Ban đầu cho rằng đó chỉ là ảo giác, nhưng giờ trái tim một nữa chao đảo.
Dao động ư? Thật vớ vẩn! Đó rõ ràng là một gã đàn ông, hơn nữa là mafia. Chưa kể, quan tâm vốn dĩ là Aran cơ mà!
Peach gục đầu xuống bàn, tiếng “cộp” khẽ vang như dội cơn hỗn loạn trong lòng. Cậu lẩm bẩm tự nhắc bản kiềm chế. Cậu rõ, Thee sẽ chẳng bao giờ hứng thú với như .
Khoan ! Tại bận tâm đến việc Thee thích ?
Chẳng chẳng hề thích gã đó chút nào ?
Peach suýt nữa thì vò rối mái tóc . Quả thực dạo trở nên quá ủy mị. Từ đến giờ, chỉ hẹn hò với phụ nữ. Tuyệt nhiên thể chuyện rung động một gã đàn ông, dẫu đáng yêu đến mức giống như một con ch.ó to xác, bướng bỉnh, lời kiêu hãnh dựng lông dựng cánh.
Còn cái chuông gió – thứ lẽ giúp tâm trí sáng tỏ – rốt cuộc cũng chẳng đem ích lợi gì.
Cậu thẳng lên, thở dài một thật sâu. Tay khẽ xoay chiếc ly cà phê, cố trấn an dòng suy nghĩ hỗn loạn. càng cố, sự mơ hồ càng quấn lấy , khiến chật vật tìm sự cân bằng cảm xúc.
Peach nhấp thêm một ngụm cà phê thì một bóng dáng mảnh mai bước đến gần.
Đó là một phụ nữ dáng thon thả, vòng n.g.ự.c đầy đặn, eo hông quyến rũ. Khuôn mặt sắc sảo trang điểm tỉ mỉ, bộ váy bó sát cùng đôi giày cao gót bốn phân càng tôn thêm vẻ kiều diễm.
“Chào Peach. Anh vẫn chung tình với cà phê nhỉ?” Cô mỉm chào hỏi, vẫy tay từ xa.
Peach ngẩng đầu lên và dậy chào đón, môi nở một nụ rạng rỡ.
“Mim, em vẫn xinh như khi,” trêu ghẹo. “Đôi giày cao gót bốn phân chẳng hề khó em chút nào, nhỉ?”
“Đừng mà bắt đầu thế nhé,” Mim cảnh cáo, nhận Peach sắp khơi kỷ niệm hổ ngày xưa khi cô đầu tập giày cao gót. Điều khiến Peach bật khẽ.
Mim còn định thêm điều gì đó thì một đàn ông khác bước quán. Thái độ của cô lập tức đổi, thẳng dậy, trở nên chuyên nghiệp hẳn, đưa tay chào một cách trang trọng.
“Chào buổi sáng, Peach. Đây là Touch, sếp của em, mà em nhắc đến đó.”
Peach mỉm nhẹ, thoáng định trêu bạn một câu nhưng thôi. Cậu sang chào mới đến.
“Xin chào, Touch. xin vì sự đổi phút chót hôm qua phiền và Mim.”
“Không ,” Touch đáp bằng một nụ chân thành. “ thật sự vui gặp .”
Peach chỉ đáp bằng một nụ , kín đáo quan sát đàn ông . Touch cao lớn, cơ bắp rắn rỏi, làn da trắng mịn. Cặp kính chữ nhật nổi bật những đường nét đậm chất Hoa, sắc sảo và cuốn hút, mang đến vẻ trí thức, lịch lãm. Nếu như Thee là kiểu thiếu gia xã hội đen phiền toái, bất kham với dáng vẻ “bad boy” quốc tế, thì Touch gọn gàng, sáng sủa – giống như một doanh nhân trẻ tri thức, chỉn chu.
“ xin vì gọi điện thẳng thắn. Mim là thích mấy cuộc gọi công việc, nhưng chuyện thật sự khá gấp,” Touch cúi nhẹ . Sự lễ độ khiến Peach phần ngượng nghịu.
“ chỉ giữ chút riêng tư thôi.” Peach mỉm nhẹ, nhanh chóng lái câu chuyện trở công việc.
“Vậy, đang thực hiện dự án gì, Touch? Hiện tại đang bận với một dự án dài hạn cho Arseny, nên thể sẽ nhận thêm những việc lớn hoặc cần xa trong thời gian .”
“ hiểu.” Touch gật đầu, mỉm dịu dàng nhưng ánh mắt lóe lên một tia sáng sắc bén. “Thật , mở một công ty quản lý mẫu. Hiện chỉ hai, ba ký hợp đồng. mong thể giúp bộ ảnh quảng bá đầu tiên cho họ.”
Peach gật đầu. Trong thời buổi truyền thông trực tuyến lên ngôi, bộ ảnh quảng bá đầu tiên quan trọng vô cùng, chỉ với từng mẫu mà còn với hình ảnh cả công ty.
“ chỉ ba mẫu thôi. Quay trong studio, cần ngoại cảnh. Mỗi hai đến ba shot hình quảng bá là đủ.” Touch tiếp, đầy hứng khởi. Sự nghiêm túc của khiến Peach khẽ mỉm .
“Vậy thì . Có lẽ thể thành trong một ngày.” Peach tính toán nhanh trong đầu. “ cần dọn dẹp vài việc . Cần ba đến bốn ngày. Anh gấp lắm , Touch?”
“Hoàn .” Touch gật mạnh, ánh mắt đầy quyết tâm.
“ vốn là fan lớn của tác phẩm của . Có chụp cho lễ mắt thì đúng là khởi đầu tuyệt vời cho công ty .”
Peach nụ chân thành mà thở dài thầm. Bình thường, vốn thích nhận thêm dự án. tuần tới chút thời gian rảnh trong lúc các đội khác tất Bộ sưu tập Mùa đông để chuẩn sang mùa hè. Hơn nữa, khi lỡ hẹn ngày hôm qua mà vẫn thấy Touch kiên trì, trong lòng dấy lên chút áy náy xen lẫn cảm kích.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/me-and-thee/canh-bao-chu-y-25.html.]
Cuối cùng, nhiếp ảnh gia khẽ mỉm .
“ vui hợp tác cùng , Touch.”
Phía bên đường, trong tầm của quán cà phê, một chiếc xe châu Âu đen bóng, kính tối màu im lìm.
Bên trong, một gã mafia Nga cao lớn vắt chéo chân, gương mặt lộ rõ vẻ khó chịu. Trên tay là chiếc iPad mở sẵn tài liệu, nhưng đôi mắt xám khói rời khỏi dáng cao gầy bên trong quán.
Khốn kiếp! Hắn đang sôi m.á.u khi thấy Peach cùng bạn gái cũ, cả hai còn rạng rỡ.
Hắn chỉ thể , sôi sục trong bực bội. Rõ ràng hôm qua sai, bản xứng đáng giận, nhưng điều đó nghĩa là cam tâm kẻ khác cạnh Peach mà mật như thế.
Cái thằng nhãi còn dám sát rạt bên Peach nữa chứ?!
Chàng trai nghiến chặt răng, ánh mắt nheo nguy hiểm. Nếu gã dám chạm Peach, sẵn sàng xông thẳng quán ngay lập tức.
Mok liếc ông chủ qua gương chiếu hậu khẽ thở dài, nhớ “chỉ thị” sáng nay về một chuyến ghé thăm đúng lúc. Sau khi kiểm tra lịch trình, cũng chẳng rõ chuyến sẽ diễn thế nào, nhưng khi ông chủ bảo lái xe đến đây, chỉ theo.
Cũng chẳng lý do để phản bác. Trên tay thiếu gia Arseny là chiếc iPad đang mở tài liệu công việc, và xét cho cùng, họ vẫn “đang việc ngoài văn phòng”.
“Nếu giờ ngài xông , Peach sẽ nổi giận đấy,” Mok lên tiếng cảnh báo với giọng điệu phẳng lặng, khóe môi ẩn hiện ý . Thee khẽ đẩy lưỡi lên má trong, rõ rằng dù túm cổ áo ai đó ngay lúc , cũng thể mạo hiểm chọc giận Peach thêm một nữa.
“Có tin tức ?” Thee hỏi, ánh mắt vẫn dán chặt dáng mảnh khảnh trong quán cà phê.
“Thông tin về bạn gái cũ của Peach gửi cho ngài ,” Mok báo cáo dửng dưng, chẳng lấy lạ những yêu cầu khác thường nữa. Giờ đây, tất cả thứ liên quan đến Peach đều trở thành ưu tiên hàng đầu của ông chủ .
“Còn về lý lịch vị khách hàng , sẽ kết quả trong chiều nay.”
Thee khẽ gằn một tiếng cho lời đáp, vẫn nhíu mày khi miễn cưỡng kéo mắt về màn hình iPad. Từ ghế lái, Mok xem tài liệu máy tính bảng, liếc sang ông chủ. Vẻ căng thẳng và u ám vẫn hằn rõ gương mặt góc cạnh khiến Mok phá vỡ bầu khí nặng nề.
“Mày chuyện bình thường, đúng chứ?”
Cách xưng hô đổi lọt khỏi tai cả hai . Lúc , còn là một thư ký chuyện với cấp nữa, mà là một bạn thuở nhỏ đang gạt lễ nghi xa cách.
Tuy nuôi dạy như con nuôi để trở thành cánh tay của vị thiếu gia kế nghiệp nhà Arseny, nhưng Mok chỉ là một trợ lý. Cậu là bạn duy nhất mà Thee từng cho phép bước thế giới che chắn cẩn mật.
“Tao .” Thee lẩm bẩm, cơn giận trong dần biến thành sự bứt rứt khó chịu.
“Vậy thì .” Mok gật đầu, giọng chắc nịch ấm áp. Cậu với công việc, nhưng vẫn buông thêm một câu hờ hững: “Tao thích hai bên . nếu cẩn thận, mày sẽ mất đấy.”
Thee nhận thức cảm xúc của bình thường. Hắn luôn vấn đề trong việc đối diện với con , từ tới nay vẫn thế. Chưa bao giờ bận tâm ngoài nghĩ gì.
Ở vị trí đỉnh kim tự tháp quyền lực, Thee cần Mok bạn – chỉ cần một sự trung thành. đối với Peach, cảm xúc vượt xa hơn. Peach chỉ là thấy thoải mái khi ở cạnh – mà còn là Thee giữ lấy, trân trọng… và chiếm hữu .
Peach là ngọt ngào bao bọc trong thép cứng – một linh hồn hiếm hoi, quý giá mà Thee khát khao bảo vệ… ám ảnh đến mức thể để tuột khỏi tay .
Ánh mắt , nụ , giọng , thậm chí từng chi tiết nhỏ nhặt nhất.
Hắn tất cả đều thuộc về riêng .
Lần đầu tiên, hiểu những lời em trai từng về việc đem lòng yêu một .
Có lẽ… thực sự thích Peach.
Khoảnh khắc thừa nhận điều đó, tim đập loạn, như thể chính cơ thể cũng công khai tuyên bố phát hiện của . Một dòng ấm áp len lỏi trong lồng ngực, bao bọc lấy , khiến cam tâm tình nguyện giam giữ trong cảm giác .
Hắn cau mày thật sâu, chấp nhận việc thứ tình cảm chân thật đến .
Mọi hành động đều tố cáo . Thee từng thích ai đây… từng thật sự. Hắn ở bên đủ loại đàn ông, đàn bà, nhưng chẳng ai khiến lòng lay động.
Ấy thế mà giờ đây, xé nát chỉ bởi một nhiếp ảnh gia thẳng thắn, lạnh lùng, chẳng chút màu mè nào.
Tiếng rung điện thoại trong túi áo khoác phá tan dòng suy nghĩ của . Hắn vội rút máy, nheo mắt vội tin nhắn ngắn.
PE@CH: Anh uống cà phê ? đang ở quán cà phê, thể mua cho .
PE@CH: Mà thôi, tiện thể cũng mua cho Plub một ly.
Góc môi Thee khẽ nhích lên, nụ hiếm thấy mà chân thật lan , một thứ ấm áp len đôi mắt lạnh nhạt thường ngày của .
Không còn chối nữa. Hắn thật sự thích Peach… nhiều.
Ánh mắt Thee trượt về phía quán cà phê, thấy Peach đang chuyện với ai đó, khuôn mặt rạng rỡ với nụ thiện quen thuộc.
Lúc , thế giới đồ sộ quanh như co , chỉ còn một trong tầm .
Điều đầu tiên cần học là tôn trọng những gì Peach , dù điều đó khiến vốn quen nắm quyền cảm thấy bực đến .
“Quay về . Tao ngoan, đợi cà phê ở văn phòng ,” lầm bầm mỉm nhẹ, giải thích thêm, trong khi chiếc xe lướt êm theo phố, để lưng bầu khí nhẹ nhàng hơn hẳn.
Bây giờ, chỉ cần kiên nhẫn - một thằng ngoan ngoãn, im lặng chờ đợi. Hắn sẽ tìm cách len cuộc sống của Peach, trở thành thứ thể tách rời.
Cho tới một ngày buộc Peach gắn chặt mãi mãi, để trốn thoát nữa.