Me And Thee - Cảnh báo chú ý #27

Cập nhật lúc: 2025-10-21 08:15:57
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1gARX6rSHn

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hôm nay là một ngày nghỉ… mà chẳng khác nào nghỉ đối với Peach. Cậu ba ngày nghỉ, nhưng hai ngày trong đó chiếm trọn bởi dự án của yêu cũ. Kế hoạch lớn của - là ngủ bù thật - đành tạm gác . Giờ thì chỉ còn nín thở chờ thêm hai ngày nữa mới thể mở tiệc xả đúng nghĩa.

Sáng nay, ngoài vệ sĩ quen thuộc với ly cà phê buổi sáng, còn một gã đàn ông cao lớn mặc đồ đen tới thông báo rằng em trai của ngài Thee sẽ bay từ Nga về, khiến vị thiếu gia chẳng thể lén trốn chơi như thường lệ.

Peach chỉ gật đầu, vẫn hiểu tại chuyện liên quan đến .

Gần đây, đủ loại tin đồn lan truyền khắp nơi. Dù vốn chẳng mặn mà với mấy chuyện tán gẫu, nhưng việc trong một ekip đông như - đặc biệt là với giới trang điểm và tóc - thì tin tức đúng là còn nhanh hơn cả tình báo quốc gia.

Tin tức rằng ngài Thee sẽ đích tiếp quản hoạt động của studio lan khắp nơi. Trong khi phần lớn chỉ chú ý đến nhiếp ảnh trẻ - xem như kẻ xui rủi tiếp theo đội trưởng Wivit, vốn đang soi xét - thì những lời đồn thú vị hơn nổi lên. Lời xì xào quan tâm nhất là chuyện thiếu gia giới xã hội đen đang say mê một mẫu đến mức quấy rầy ngay tại nơi việc.

Tất nhiên, những từng việc với ngài Thee lâu năm hề tin điều đó, mà còn cảm thấy rợn khi . Một kẻ mang gương mặt lạnh lùng, ánh mắt lúc nào cũng như khinh đời, thể “cảm nắng” ai đó đến mức kiên nhẫn chờ ? Quả thật là chuyện hoang đường.

Peach thầm nghĩ, nguồn gốc của mớ tin đồn hẳn là từ phía quản lý của Aran. Trước , dù ngài Thee nổi tiếng là đổi bạn tình, nhưng bao giờ bất kỳ tin đồn nào rò rỉ ngoài.

Bởi ai dám vượt quá giới hạn đều sẽ xóa sổ khỏi giới trong chớp mắt, còn đường .

Việc Aran ký hợp đồng với công ty quản lý mới lẽ khiến quản lý tin rằng chỗ dựa đủ mạnh, nên mới âm thầm tung tin. Dù chỉ là chiêu trò gây chú ý, nó vẫn thể giúp tăng giá cát-xê cho mẫu trẻ.

Peach khẽ gật đầu. Thực , ngài Thee đúng là đang để mắt đến công việc của Aran, nên gọi đó là “tin đồn” cũng chẳng hẳn là sai - nhưng chỉ mong rằng sẽ chuyện gì tồi tệ xảy .

Quay công việc hiện tại, buổi chụp hôm nay do Mim phụ trách, còn ông chủ Touch thì vắng mặt. Cũng chẳng gì lạ. Với cương vị là chủ tịch một công ty, việc đích đến gặp Peach ở quán cà phê hôm nọ mới là điều hiếm thấy.

Công ty Shohei ba mẫu trướng. Ngoài Aran - quen mặt, hai còn đều là những cái tên đang lên nhanh gần đây. Một là cô gái sở hữu đường cong quyến rũ, vóc dáng khác hẳn với chuẩn mực mẫu thông thường nhưng sức hút khó cưỡng.

Người còn là một trai trẻ chỉ mới ngoài hai mươi, hình rắn rỏi như vận động viên, gương mặt sáng sủa, dễ mến - kiểu chắc chắn sẽ sớm nổi bật trong giới.

Peach thầm khâm phục con mắt chọn của Touch. Ba mẫu , mỗi một nét, nếu định hướng đúng cách, chỉ cần họ thôi cũng đủ tạo nên một màn mắt ấn tượng.

“Cẩn thận một chút! Sợi dây chuyền đắt lắm đấy. Cả năm lương của cô cũng mua nổi !”

Giọng the thé vang lên khiến Peach ngẩng đầu khỏi màn hình máy tính. Hôm nay, thiết mang tới khác hẳn khi - mới tinh, hiện đại, còn thơm mùi sơn mới. Là nhiếp ảnh chính, đích kiểm tra từng chi tiết, nên vì chỉ chỉ đạo, Peach luôn thích tự tay tham gia, quan sát thứ thật kỹ.

Cậu về phía phát tiếng la. Người mẫu nữ đang chống nạnh, lớn tiếng quát tháo nhân viên phụ trách trang phục, khiến cô gái trẻ cúi gằm mặt, lộ rõ vẻ lúng túng. Có lẽ là mới, còn vụng về, quen việc.

Peach dừng , quan sát tình hình một chút. Khi thấy một nhân viên kỳ cựu của tổ phục trang bước tới xử lý, mới chú tâm phần ánh sáng. Cậu tạo bầu khí tối một chút để ánh sáng hắt lên hơn, nhưng cũng cẩn thận để khiến khung hình xuất hiện bóng thừa.

Bất ngờ, một dáng mảnh khảnh tiến gần, giọng chói tai vang lên ngay sát bên, khiến Peach giật .

“Ánh sáng gì mà tối thui thế ? Ê, đội mới nghề ?”

Người mẫu sải bước lên set, vung tay hiệu, trừng mắt Peach.

“Anh hôm nay nhiếp ảnh chính là một nhiếp ảnh gia nổi tiếng, chụp tác phẩm đỉnh ? Đừng gì ngu ngốc khiến công ty mất mặt đấy nhé!”

Peach chớp mắt, chẳng giận, chỉ thấy buồn . Cậu khoanh tay , mỉm đáp, giọng chút trêu chọc: “Ánh sáng tối. thấy nó khá mà.”

Người mẫu ngoắt , bật khẩy.

“Đẹp á? Mặt trắng bệch như ma thế bảo là ư?!”

concept hôm nay xoay quanh ánh sáng, âm thanh và cảm xúc mà, đúng chứ? Tông ánh sáng tối sẽ giúp nổi bật sắc màu hơn.”

Peach , giọng nhẹ nhưng dứt khoát.

Khóe môi khẽ cong, nụ thấp thoáng mang theo chút thích thú. Cậu chẳng ý định giải thích dập tắt hiểu lầm của cô mẫu , thậm chí còn tươi hơn, như thể đang xem một màn kịch vui.

“Hay là cô mẫu nổi tiếng đây còn buồn qua concept buổi chụp hôm nay nhỉ? cứ tưởng của Shohei Agency chuyên nghiệp lắm cơ.”

Người mẫu trừng mắt, giơ tay định phản bác thì ngay lập tức, một trai cao lớn bước chắn giữa hai .

Cậu thanh niên gương mặt hiền lành, nở nụ tươi rạng rỡ, cố tình lờ sự hiện diện của cô mẫu đang ngẩn giữa sàn chụp.

“Chào Peach! là Kinn. Rất vui việc cùng nhiếp ảnh gia nổi tiếng như hôm nay!” Cậu lên tiếng, giọng phấn khích, đôi mắt lấp lánh như chứa cả bầu trời trong đó.

Kinn cao đến mức Peach ngẩng đầu lên mới thể thẳng mắt . Thoạt , chiều cao gần như ngang ngửa với vóc dáng lai Tây của ngài Thee, chỉ khác là Kinn trẻ hơn nhiều - nhất là khi tươi đến mức má phồng lên, tỏa thứ năng lượng rạng rỡ khiến chú ý.

Một chủ thể hảo để chụp ảnh, Peach thoáng nghĩ.

“Anh Peach, hân hạnh gặp . Mong rằng hôm nay chúng sẽ phối hợp thật ,” Kinn , nở nụ nhỏ và chìa tay bắt, phớt lờ phụ nữ vẫn đang sững, mặt đầy ngạc nhiên giữa hai .

“Em từng buổi chụp nào với hiệu ứng ánh sáng như thế cả. Thật sự phấn khích!” Kinn , giọng đầy hứng khởi, như thể năng lượng trong sắp bùng nổ.

“Thú thật, em gương tập tạo dáng suốt, cố tìm góc nào để bóng đổ lên trông thật ngầu, nhưng chẳng cái nào ý cả.”

Chuẩn bài bản thật.

Peach mỉm , trong lòng thoáng dâng lên chút thiện cảm. Cậu nhóc khéo ăn - cho thấy sự chăm chỉ, chẳng khiến thấy khoe khoang. Khiêm tốn, cầu tiến, mà vẫn chân thành.

Cậu sẽ tiến xa đấy, nghĩ thầm.

“Đừng nghĩ nhiều quá. hướng đến cảm giác tự nhiên thôi. Hôm nay nhiều thời gian mà, cùng tìm góc nhất nhé.”

Peach , nụ nơi khóe môi nở rộng đến mức đôi mắt cong lên thành hai vầng trăng nhỏ.

Cậu nhận rằng ngay khoảnh khắc , Kinn khựng . Đôi mắt mở to, vành tai bắt đầu đỏ bừng, sắc đỏ lan dần xuống tận cổ.

Peach định thêm điều gì đó thì một giọng quen thuộc vang lên từ phía bên phim trường.

Cậu , thấy một trai trẻ đang chạy đến, khuôn mặt sáng rỡ, nụ tươi tắn đến mức thể chú ý.

“Peach! Sao với em là hôm nay chụp cho buổi chứ!”

Aran chu môi, má phồng lên vẻ giận dỗi, nhưng chính biểu cảm khiến trông càng đáng yêu hơn.

“Hôm qua còn gặp chẳng hé lời gì hết!”

“Bất ngờ ?” Peach mỉm , đưa tay lên vuốt mái tóc rối của Aran, lẽ vì chạy vội quá mà tóc xộc xệch.

Trước khi ai kịp thêm lời nào, phụ nữ nãy giờ cuối cùng cũng tay. Cô len giữa Peach và Aran, cố tình chen lấy chỗ, tách hai . Chiếc váy đỏ ôm sát, in họa tiết hồng và trắng nổi bật, tôn lên đường cong gợi cảm của cô - nhưng nụ ngọt như siro môi gượng gạo đến mức khiến thấy rờn rợn hơn là quyến rũ.

“Ôi trời ơi… hóa là Peachayarat! theo dõi tác phẩm của suốt mấy năm nay đấy!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/me-and-thee/canh-bao-chu-y-27.html.]

Grace cất giọng ngọt như mật, cố tình nghiêng sát , để phần n.g.ự.c lướt nhẹ qua cánh tay Peach.

“Xin chuyện lúc nãy nhé! Ánh sáng tối quá nên rõ. Hơn nữa trông trẻ quá, chẳng ngờ một tài năng như vẻ ngoài trẻ trung đến thế!”

Peach khẽ lùi một bước, giữ nụ lịch sự môi nhẹ nhàng tiến gần Kinn. Cậu cảm nhận rõ cơ thể trai trẻ bên cạnh cứng đờ cả . Thấy lạ, Peach liếc sang, nhưng ánh sáng trong trường khi quá yếu, nên thể rõ biểu cảm của .

Cậu cho rằng Kinn đang căng thẳng. Aran vốn là mẫu tự do tên tuổi, Grace thì lăn lộn trong giới đủ lâu để cách tận dụng chiêu trò của . Còn Kinn - rõ ràng là lính mới, chắc chỉ mới chụp vài show, nên phản ứng như cũng chẳng gì lạ.

Peach sang, nhẹ nhàng đặt tay lên bàn tay của trai, cảm nhận làn da ẩm mồ hôi. Đôi bàn tay to, thon dài, cân đối, mang một vẻ mạnh mẽ mà tinh tế - đôi tay hảo để chụp hình quảng cáo trang sức.

Khi ý nghĩ lướt qua, Peach siết nhẹ tay Kinn, trao cho một nụ ấm áp, như thể đang : “Đừng lo, ở đây .”

“Thả lỏng nào. Buổi chụp hôm nay sẽ nhẹ nhàng thôi. thể hiện con thật nhất của ,” Peach , khẽ vuốt nhẹ mu bàn tay Kinn vài như để trấn an, mới buông . Sau đó, , bắt đầu giới thiệu concept cho ba mẫu, giọng rõ ràng và tập trung.

Kế hoạch hôm nay là thể hiện ba phong cách khác , phản ánh tinh thần đa dạng của thương hiệu Shohei. Mỗi mẫu sẽ mang một nét riêng biệt, nhấn mạnh bằng ánh sáng và nước giải khát gas - tượng trưng cho sự tươi mới và tràn đầy năng lượng. Mỗi cũng một tông màu chủ đạo riêng.

“Biết ngay mà! Concept cầu kỳ thế thì kiểu gì nhiếp ảnh gia cũng khó tính. Hóa Peach.”

Aran lầm bầm, giọng nửa oán trách nửa trêu chọc, đôi mắt chớp liên tục khiến Peach chú ý.

“Sao thế? Có gì vướng mắt ?” Peach nghiêng về phía , lo lắng hỏi.

Cả ba mẫu hôm nay đều đeo kính áp tròng màu để phù hợp với concept, nên lập tức nghĩ đến khả năng chúng khiến mắt Aran khó chịu.

“Chắc chỉ cộm thôi. Em quen đeo kính áp tròng.”

Aran đáp, bàn tay nắm chặt để kiềm chế dụi mắt.

“Đừng dụi, kẻo trầy giác mạc đấy.”

Peach , giọng nghiêm nhưng vẫn nhẹ nhàng. Rồi sang gọi trợ lý: “Lấy t.h.u.ố.c nhỏ mắt đây. Nhỏ vài giọt cho ẩm là đỡ cộm ngay.”

“Chút nữa còn chịu ánh sáng đèn, thể để mắt mỏi thế .”

Aran gật đầu ngoan ngoãn, lặng lẽ lui một bên để nhỏ thuốc.

Trong lúc đó, Peach bắt đầu sắp xếp để chụp thử với hai còn . Grace - rõ ràng vẫn còn bực bội vì phớt lờ đó - nhanh chóng bước lên, giọng lảnh lót: “Để chụp nhé!”

Trên gương mặt cô là quyết tâm cháy bỏng chứng minh rằng mới là rực rỡ nhất trong khung hình hôm nay.

Peach phản đối, chỉ bình tĩnh đưa vài chỉ dẫn về việc điều chỉnh ánh sáng giơ máy ảnh lên, bắt đầu buổi chụp.

Concept của Grace hôm nay xoay quanh hai tông đỏ và hồng - từ bộ váy quyến rũ đến cặp kính áp tròng màu tím đỏ và đôi môi đỏ mận căng mọng, tất cả phối hợp hảo, tạo nên một vẻ táo bạo gợi cảm.

Grace tạo dáng liên tục, từng động tác đều tự tin và dứt khoát. Ánh mắt cô khóa chặt ống kính, toát sức quyến rũ như đang thiêu đốt khí trong phòng.

Tính tình thì chẳng dễ chịu, nhưng công nhận cô việc nghề.

Peach liên tục bấm máy, chụp đủ các góc - cận cảnh, nửa , , đổi góc độ để ghi nhiều sắc thái khác .

Khi cảm thấy ý, khẽ gật đầu hiệu cho Grace thể nghỉ ngơi.

Trong lúc xem ảnh và điều chỉnh ánh sáng, Peach chợt cảm nhận ai đó gần. Ngẩng lên, bắt gặp Kinn đang đó, nụ tươi như nắng sớm khiến đôi mắt cong thành hai vầng trăng.

Peach nhướn mày, hiệu hỏi bằng ánh mắt.

“Em… thiếu tự tin một chút.” Kinn thú nhận, giọng pha lẫn chút ngại ngùng. “Em vẫn còn mới trong nghề mẫu, nên mong thể chỉ dẫn thêm cho em.”

Nụ của tươi đến mức mâu thuẫn hẳn với giọng điệu khiêm tốn , khiến Peach bất giác bật . Cậu chút bất ngờ cách Kinn chủ động mở lời, nhưng nhanh chóng hiểu - lẽ đó chỉ là cách khí bớt căng thẳng, khiến buổi chụp trở nên tự nhiên hơn.

“Đừng lo,” Peach , giọng dịu dàng. “Cứ thả lỏng nhé. sẽ hướng dẫn từng bước cho .”

“Em cần một chút động lực nữa đây,” Kinn , giọng pha chút tinh nghịch, nghiêng gần. Nụ rạng rỡ cùng đôi má ửng hồng khiến càng thêm duyên dáng.

“Vậy… Nếu hôm nay em chụp , bao em ăn tối đấy nhé.”

Kinn đề xuất, đôi mắt lấp lánh nghịch ngợm.

Peach nhướn mày bật khúc khích. Cậu nhóc thật thông minh, cách dùng lời để tạo dựng quan hệ. Là một trong những nhiếp ảnh gia hàng đầu, Peach từng chứng kiến ít chiêu trò “kéo bè kéo cánh” trong ngành. thừa nhận, cách Kinn tiếp cận mang một vẻ chân thành, tươi mới đến đáng yêu.

Cân nhắc nhanh, Peach nhận đề nghị chẳng tệ chút nào. Kinn vẫn là gương mặt mới trong nghề, tiềm năng còn lớn. Một bữa tối để đổi lấy cơ hội xây dựng mối quan hệ với một tài năng triển vọng - quả là xứng đáng. Cậu gật đầu, nụ thú vị ấm áp.

Kinn hớn hở, nụ rộng đến mức mắt gần như nhắm . Tràn đầy tự tin, bước lên set, bỏ vẻ tinh nghịch nãy giờ, nhập tâm hình tượng một mẫu chuyên nghiệp, chăm chỉ.

Concept của Kinn xoay quanh tông màu đất - nâu và xanh lá. Cậu mặc quần nâu ôm sát, phối cùng áo khoác xanh nhạt, ăn khớp với kính áp tròng xanh lá.

Chiếc áo sơ mi trắng bên trong mở cúc đủ để lộ thoáng phần n.g.ự.c săn chắc, tạo cảm giác tự nhiên nhưng đầy sức hút tinh tế.

Khi Kinn liên tục đổi tư thế, Peach thỉnh thoảng điều chỉnh ánh sáng, nhưng chẳng mất nhiều thời gian để những bức ảnh đa dạng. Mỗi góc chụp phô bày một nét khác của : bức toát vẻ trai trẻ dễ thương, bức gợi cảm giác bí ẩn, như một khu rừng rộng lớn, hoang dại, mời gọi khám phá.

Ngay khi tiếng “xong,” Kinn lập tức biến về nhóc đầy hai mươi tuổi. Người mẫu trẻ phấn khích chạy , nhảy lên vì vui sướng, hỏi liền xem ảnh chụp. Peach chỉ , trao máy ảnh cho chút do dự.

“Vậy là em thành công ?” Kinn hỏi, đôi mắt mở to gần như chiếm trọn khuôn mặt. “Có bữa ăn miễn phí đây?”

“Bắt đầu nghĩ xem ăn gì . Ảnh chụp hôm nay lắm,” Peach đáp, nở nụ .

Cậu , tập trung chuẩn ánh sáng cho mẫu cuối cùng của ngày. Peach khẽ xoa thái dương, cảm nhận mệt mỏi vẫn còn đọng . Sốt thì hạ, nhưng chóng mặt vẫn thuyên giảm, chắc là do thiếu ngủ cộng với việc đèn studio khắc nghiệt suốt nhiều giờ. Cậu nhắm mắt, xoa chậm đôi mắt để giữ bình tĩnh, cho tới khi cả ekip hô to rằng thứ sẵn sàng.

Người mẫu cuối cùng, Aran, bước lên set, mang theo chủ đề xanh đậm - hòa quyện giữa bí ẩn, quyến rũ và chuyên nghiệp. Trang phục nổi bật: áo blazer xanh tối kết hợp quần rộng màu xanh tím, kính áp tròng xanh sáng hút ánh sáng, và gương mặt cân đối giữa nét nam tính và nữ tính, khiến khó rời mắt.

Peach miệt mài bấm từng tấm, nhập tâm việc ghi vẻ cuốn hút của Aran. ngay khi kết thúc mà kịp xem ảnh, Aran đưa tay dụi mắt, rõ ràng quên mất đang đeo kính áp tròng.

“Ran, đừng dụi mắt!” Peach kêu lên, nhanh chóng đặt máy xuống và chạy tới. Cậu nắm tay Aran, nhẹ nhàng đẩy , nhíu mày lo lắng. Cậu từng chứng kiến trường hợp mẫu dụi mắt khi đeo kính áp tròng, dẫn tới trầy giác mạc hoặc tổn thương nghiêm trọng.

“Rát quá,” Ran than, vẻ mặt khó chịu nhưng đủ ngoan ngoãn để ngừng chạm tay mắt. Peach lập tức gọi nước sạch và nhờ đội make-up tháo kính cho .

Trong lúc chờ, nâng mặt Aran bằng hai tay, nghiêng nhẹ để kiểm tra mắt xem dấu hiệu tổn thương . kịp kỹ, giật tay khỏi Aran. Trước khi kịp phản ứng, một cú đ.ấ.m chĩa thẳng , lực đ.á.n.h mạnh đến mức nổ cơn đau xuyên lên tận thái dương. Tai vang lên tiếng ù chói, át cả âm thanh xung quanh. Vị m.á.u tanh lan miệng khi cú đẩy ngã xuống sàn, phòng cuồng mắt.

“Cậu đang gì với Ran ? bảo tránh xa mà!” Một giọng giận dữ vang lên, nhưng chỉ lờ mờ trong tai. Mọi thứ xung quanh nhòe , đầu nhức buốt khiến thể hiểu chuyện gì đang xảy .

Mờ mờ, thấy một bóng chặn giữa và kẻ tấn công, tiếng cãi vã bùng lên trong làn sương xa xăm. Sự hỗn loạn dần chìm xuống khi cơn chóng mặt ùa đến, và thứ tối sầm mắt.

Loading...