Me And Thee - Cảnh báo chú ý #29

Cập nhật lúc: 2025-10-23 05:47:52
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Peach cánh cửa khép , khẽ thở dài trong lặng lẽ.

Bầu khí từ giây phút vẫn còn vương , nặng nề và rờn rợn theo cách mà chẳng thể lý giải.

Rõ ràng là ngài Thee ưa Kinn - điều đó ai cũng thấy. ? Là chuyện cá nhân? Hay Thee vốn dĩ là kiểu xa cách, khó gần, gần như chẳng bao giờ coi trọng mối quan hệ bạn bè?

Tất cả đều chẳng hợp lý. Điều khiến Peach băn khoăn hơn là tại ngài Thee, lúc nào cũng bận ngập trong công việc, và nếu nhớ lầm, hôm nay còn lịch sân bay đón em trai… đột ngột xuất hiện ở bệnh viện thế .

Có lẽ là do Mok, vị thư ký gần như năng của Thee báo tin.

Dù chẳng thể hiểu nổi vì đến nhanh đến thế, Peach vẫn thể phủ nhận sự ấm áp kỳ lạ dâng lên trong lòng . Nếu vẽ sơ đồ mối quan hệ, Thee thậm chí chẳng hề xuất hiện ngay cả với tư cách một bạn đáng tin cậy đối với . Ấy thế mà, theo cách nào đó, Thee cứ len lỏi vượt qua những phòng tuyến vô hình mà Peach dựng lên, từng chút một.

Cậu đặt Thee vị trí nào trong cuộc đời , nhưng sự hiện diện của luôn khiến tâm trí bình tĩnh , tan chảy cả những nỗi sợ mà vốn chẳng nhận còn mang theo.

Có lẽ đây chính là cảm giác khi một thật sự mạnh mẽ bên cạnh, một thể bảo vệ bất cứ lúc nào chuyện trở nên tồi tệ.

Tạm yên tâm xếp Thee hạng mục “chỗ dựa khi cần đến”, Peach thả lỏng cơ thể, để mặc sự căng thẳng tan dần, cho đến khi cơn buồn ngủ kéo mí mắt xuống nặng trĩu.

Ngay lúc Peach đang lơ mơ sắp , mẫu cạnh giường bất ngờ kéo ghế gần và phá vỡ bầu khí yên tĩnh.

“Anh thực sự định kiện ?” Kinn hỏi, nhíu mày trong cơn bực bội thật sự. Sự gay gắt khiến Peach bất giác đỏ mặt, dù chỉ một chút.

Cậu ngất lâu, chỉ tỉnh bao lâu khi Kinn đưa bệnh viện. Ban đầu, Peach còn nghĩ thể lập tức rời , nhưng cả thế giới cuồng dữ dội ngay khi dậy. Cuối cùng, bác sĩ buộc giữ qua đêm, truyền dịch cho định.

Cũng lúc đó, Aran xuất hiện - đến nỗi tròng kính áp tròng rơi mất, mũi đỏ, mắt sưng húp. Vừa chạy đến bên giường, cúi đầu thật sâu, xin rối rít, giọng run rẩy tuyệt vọng.

Peach thể dễ dàng tha thứ cho trong gia đình, nhưng với ngoài, nhất là khi sự việc vượt quá giới hạn, bao giờ nhân nhượng. Ban đầu, quyết tâm sẽ kiện, ít nhất cũng để trang trải tiền viện phí. Không thể nào chịu thiệt mà chẳng hậu quả gì. khi Aran quỳ gối ở đó, nước mắt rơi lã chã, giọng nghẹn ngào van xin, Peach chẳng nỡ giữ mãi cơn giận.

, Aran cũng là quen bao năm nay. Dứt bỏ tất cả bỗng dưng thấy… sai trái.

Aran hứa sẽ lôi Tawan đến xin đàng hoàng, và nhất quyết sẽ lo bộ chi phí điều trị. Peach bảo cần - kẻ gây chuyện chịu trách nhiệm, Aran.

Thế nhưng Aran chỉ mỉm nhạt: “Đây là điều cuối cùng em thể cho Tawan.” Peach hiểu rõ ý , nhưng khi thấy ánh quyết tâm trong mắt , cũng ép thêm nữa.

từ giờ thể nhận bất kỳ công việc nào liên quan đến Tawan nữa,” Peach thẳng với Aran. Dù thiết đến , cũng chẳng thể giả vờ như chuyện gì. “Anh sẽ thoải mái khi việc với . Đừng lo, sẽ bêu khiến ai đó cấm nhận show. cá nhân thể nhận dự án nào Tawan thêm nào nữa.”

Aran chỉ gật đầu, vẻ mặt bình tĩnh, cúi đầu thêm một nữa, xin bằng ánh mắt dứt khoát. Peach cũng hỏi gì thêm.

Cậu chỉ hy vọng rằng Tawan sẽ hóa điên mà hại thêm khác.

Peach giật trở thực tại, ngẩng lên Kinn. Người mẫu cao lớn vẫn nhíu mày, gương mặt phủ đầy bực dọc, sự sốt ruột dường như đang bùng cháy mà chẳng dấu hiệu nguôi ngoai.

Tin tức từ đội chụp hình kể rằng Kinn suýt nữa thì nhào đ.á.n.h Tawan ngay lúc đó. Nếu Aran hét lên nhắc đưa Peach bệnh viện, e rằng nổ một trận ẩu đả.

Khởi đầu cho một công ty mẫu mới mà thế thì đúng là chẳng hề may mắn lành chút nào.

“Không kiện . Ran giống như em trai của ,” Peach thở dài, giọng lộ rõ sự bất lực. Tuy thương Aran, nhưng tự nhủ rằng đây sẽ là đầu tiên và cũng là cuối cùng nương tay như thế. Nếu còn xảy chuyện tương tự một nữa, thì dù ảnh hưởng đến danh tiếng, cũng sẽ kiện chút do dự. “Thôi, về thì hơn.”

Peach sang Kinn, môi cong lên nụ khẽ mang chút trêu chọc.

“Cậu thấy sợ lúc đó ? Cậu dám gây sự với một ông trùm mafia Nga đấy.”

“Sợ c.h.ế.t chứ,” Kinn bật , giơ bàn tay run run lên bằng chứng.

“Nhìn , giờ vẫn còn run lẩy bẩy thế !”

“Vậy còn dám gây sự gì chứ?!”

Peach bật , chẳng tỏ chút xíu đồng cảm nào với màn kịch quá lố của Kinn.

Thật sự, cũng chẳng hiểu vì hai đó ghét ngay từ giây phút đầu. Người vốn là ông trùm nửa Nga nửa Thái, còn là Chủ tịch công ty - lẽ chẳng đôi co với một mẫu mới toanh như Kinn. Có lẽ chỉ đơn giản là “khắc khẩu”, sinh là để đối chọi .

“Nếu để nỗi sợ chiếm lấy, em còn đ.á.n.h thua ,” Kinn lầm bầm, chu môi hờn dỗi khi thấy Peach chẳng thèm dỗ dành. nhanh, đúng kiểu Kinn, bật rạng rỡ.

“Anh đói ? Em xuống mua gì cho nhé. Hoặc chút đồ ngọt ăn cho vui cũng ?”

ăn đồ ngọt.”

Cánh cửa khẽ kêu cót két, cắt ngang cuộc đối thoại. Một đàn ông cao lớn, vai rộng bước , tay xách túi bánh ngọt nổi tiếng cùng một cốc sữa nóng nghi ngút khói, hương thơm dịu dàng lan khắp phòng.

thích cà phê hơn, nhưng bây giờ cần nghỉ ngơi. Uống sữa ấm sẽ hơn,” Thee , đặt đồ xuống bàn điều chỉnh giường bệnh để Peach thể nửa nửa . Tỉ mỉ, dùng khăn sạch quấn quanh cốc để tránh bỏng tay. Khi thấy đủ ấm, mới đưa cho Peach.

Peach đón lấy, ngỡ ngàng xúc động. Hương sữa thơm ngậy xua tan cảm giác nặng nề trong lòng. Cậu nhấp một ngụm, vị béo ngọt tự nhiên đường lan tỏa, ấm áp khắp lồng ngực.

“Cảm ơn phiền ,” Peach ngước lên mỉm nhẹ, chẳng kìm . Một cảm giác lạ lẫm dâng đầy trong tim, gọi tên.

Cậu vốn quen với việc chăm sóc khác. Được ai đó chăm sóc ngược thế … thật kỳ lạ. đó là cái lạ dễ chịu.

Thee khựng một thoáng, ánh mắt xao động. Tai như hồng lên, nhưng chỉ trong chớp mắt lấy vẻ lạnh lùng thường ngày, nhanh đến mức khiến Peach tự hỏi tưởng tượng . Một ông trùm mafia thì chuyện bối rối chỉ vì câu “cảm ơn” cơ chứ.

“Không phiền . Với thì… ngại,” giọng Thee khẽ hẳn, đôi mắt xám khói hiếm hoi ánh lên sự dịu dàng. Trên môi còn thấp thoáng một nụ nhỏ, mờ nhạt đến mức tưởng như ảo giác.

Kỳ quặc , ngay đó vuốt cằm, lẩm bẩm như đang suy tính: “Hay là đầu tư một công ty sữa nhỉ…”

Peach chớp mắt, sững sờ vài giây quyết định giả vờ thấy gì.

“Anh Mok cùng ?” Peach khéo léo đổi đề tài. “Thư ký của lúc nào cũng kè kè bên mà.”

“Mok ở trông chừng em trai . Nó từ Nga về, dám để nó khuất tầm mắt,” Thee đáp, như chợt nhớ , tiếp: “Có lẽ sẽ kéo dài kỳ nghỉ cho Mok. Tối nay khó khăn lắm, chắc ngày mai cũng chẳng thể việc.”

Peach cau mày khó hiểu. Cậu khỏi thắc mắc: rốt cuộc em trai của Thee là thế nào mà ngay cả Mok - luôn tỉnh táo, sắc bén - cũng mệt mỏi nhỉ?

Thee khẽ hắng giọng, rõ ràng né tránh câu hỏi. Rồi ánh mắt sắc , lia về phía Kinn đang cứng nhắc bên giường. Đôi mắt khẽ nheo, khóe môi thoáng cong lên thành một nụ nhạt đầy tính áp chế, nhưng nhanh chóng biến mất.

“Cậu định về ?” Ông trùm thong thả xuống ghế đối diện, vắt chân, hai tay đan , toát khí thế như sắp bàn bạc một thương vụ bạc tỷ. “ nên cảm ơn chăm sóc của . giờ chuyện cả , thể về. sẽ lo tiếp.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/me-and-thee/canh-bao-chu-y-29.html.]

còn lo cho Peach. cả,” Kinn đáp, nụ môi cứng ngắc, xa lạ. Chẳng còn là nụ rạng rỡ quen thuộc của nữa. “Ngài Thee, là CEO cơ mà, công việc chắc chất đống. Anh cần ở đây chỉ vì nhiếp ảnh gia của bệnh. Để lo cũng .”

“Thời nay, chỉ cần một cái iPad là xử lý hết ,” Thee nhếch môi, ánh mắt xám khói ánh lên lửa âm ỉ. “Huống chi, của thương, thì đó là ưu tiên hàng đầu, quan trọng hơn bất kỳ công việc nào.”

Nằm giữa hai đàn ông đang phóng ánh như d.a.o găm , Peach bình thản nhấp thêm ngụm sữa nóng. Cậu cảm giác như đang hàng ghế đầu xem một bộ phim truyền hình. Thật lạ là, dù chẳng hiểu họ đang đấu khẩu vì cái gì, nhưng thấy… khá thú vị.

Peach kịp gì thì một tiếng gõ cửa vang lên. Ngay lập tức, ánh mắt sắc bén của cả hai đàn ông trong phòng đồng loạt hướng cửa, như thể chỉ chờ bước là sẽ lao tới. Người đẩy cửa khựng , c.h.ế.t sững bầu khí căng thẳng đến nghẹt thở.

Kẻ mới đến là một đàn ông hói đầu, da ngăm ngăm, cái đầu bóng loáng chỉ còn vài vệt tóc bạc hai bên. Khuôn mặt ông tròn, nhăn nheo, toát lên vẻ kiêu ngạo. Đôi mắt nheo , láo liên, ánh lên nét ranh ma khiến khó lòng tin tưởng.

Mặc dù bước phần dè dặt, nhưng rõ ràng đó ông gõ cửa với khí thế đầy tự tin và mạnh bạo.

“Chào buổi tối. là luật sư đại diện cho gia đình Tawan. Gọi là Yuth cũng .” Người đàn ông trung niên – ngả về phía “già” hơn – tự giới thiệu, đồng thời chìa danh . cả ba đàn ông trẻ trong phòng đều buồn với tay lấy.

Kinn thản nhiên sang lục túi đồ ăn vặt mà mua, cố tình phớt lờ Thee, chẳng hề tỏ vẻ tôn trọng trả tiền cho chúng. Ánh mắt Thee khẽ liếc qua khi thấy rút một miếng snack để chia sẻ, nhưng lập tức khóa chặt gã luật sư đáng thương.

Bầu khí thoải mái đó biến mất , nhường chỗ cho sự căng lạnh bao trùm. Peach thấy áp lực dâng cao từ đàn ông mang khí chất thủ lĩnh và quyết định để “vệ sĩ tự phong” lo liệu. Cậu mỉm nhẹ, thản nhiên sang phụ Kinn xử lý đống đồ ăn vặt, như chẳng mảy may bận tâm.

Thee luôn thích thể hiện quyền lực và các mối quan hệ của , tận hưởng cảm giác khác cầu viện. Vậy thì Peach chẳng ngại gì mà diễn tròn vai một thuộc hạ ngoan ngoãn, ơn, để che chở.

“Ông đến để thương lượng tiền bồi thường ?”

Giọng Thee trầm bình thản, nhưng lạnh buốt đến mức Yuth rùng ngay tại chỗ. Trái ngược với sự đáng sợ , nhiếp ảnh giường vẫn nhai bánh phồng má như sóc con, dửng dưng.

C.h.ế.t tiệt!

Ông chủ nào gì về tình huống éo le !

Yuth vội nhét danh túi, lấy khăn tay chậm mồ hôi lấm tấm cái đầu bóng loáng. Cố nặn một nụ chuyên nghiệp, ông dè dặt : “Dĩ nhiên, chuyện bên chúng .”

Theo lẽ thường, Yuth cần nhún nhường đến mức . Chủ của ông là một doanh nhân trẻ mới phất, một trong những thành công nhất nước. Chuyện thu xếp rắc rối khi con trai sếp nổi giận đ.á.n.h một nhiếp ảnh gia tay tấc sắt, vốn dĩ chỉ là việc nhỏ. giờ đây, thứ hề diễn như dự tính. Họ chẳng cũng quan hệ ?

“Vậy các định bù đắp thế nào?” Giọng Thee sắc bén, uy nghiêm đến mức ngay cả Peach cũng thoáng sững . Tuy , Peach hề sợ hãi. Cậu Thee đang bảo vệ , và chỉ thế thôi cũng đủ để bình tĩnh.

“Tất nhiên chúng sẽ chi trả bộ chi phí y tế, sót một xu. Ngoài , để bù đắp tổn thương tinh thần, chúng xin gửi thêm một khoản bồi thường.”

Yuth nhanh chóng rút séc, một con khủng hàng chục nghìn.

Peach khẽ nhướn mày. Cậu vốn định kiện, nhưng nhận tiền lớn như thế quả là bất ngờ thú vị. Chẳng ngờ chuyện thuận lợi đến . rõ ràng, vị thủ lĩnh hề nghĩ thế.

“Các gọi đó là trách nhiệm ư?” Thee khịt mũi khinh bỉ. “Gia đình Veeraarpakorn hết tiền ? Đặt tên con là Tawan (Mặt Trời) để keo kiệt đến .”

Peach sang , kinh ngạc sự táo bạo của . Một thoáng tiếc nuối len tim khi nghĩ đến khoản tiền lớn thể mất . khi bắt gặp ánh mắt Thee, sự băng giá chợt tan thành dịu dàng lạ lùng. Môi cong lên, nhếch thành nụ kiêu ngạo pha chút trêu chọc, như đang hỏi ngầm: thấy tệ chứ?

Khiến gã luật sư gần như xỉu ngay trong phòng bệnh , lẽ cũng là một “chiến tích” .

“Đó cũng là một khoản nhỏ.” Peach khe khẽ , nghiêng về phía tủ. “Hơn nữa, hứa với Aran sẽ kiện cáo gì. định đòi thêm bồi thường.”

“Không nhỏ chỗ nào? thể cho gấp mười, thậm chí cả trăm con đó.” Thee thẳng dậy, giọng đầy khinh thị.

nhận tiền của để gì chứ ngài Thee?” Peach ngắt lời, chặn dòng suy nghĩ kỳ lạ . “Anh cũng lý trí một chút chứ. kiện. Với viện phí bệnh viện tư hề rẻ. còn hiểu Kinn kéo đến một chỗ sang trọng như thế nữa.”

“Cậu kiện, nhưng Arseny sẽ kiện.” Giọng Thee chắc nịch, như thể đó là lẽ đương nhiên. “Gây rối trong studio của Arseny, hoen ố danh tiếng công ty, còn hành hung nhân viên, cả thể xác lẫn tinh thần – việc Arseny khởi kiện là tất yếu thôi.”

Luật sư Yuth đến đây thì mặt tái nhợt, run rẩy như lĩnh đủ hậu quả ập xuống.

Lời của Thee như vang vọng trong đầu Yuth, nặng nề tựa tiếng chuông báo tử.

Ai mà chẳng đến Arseny? Sao từ một vụ hành hung một nhiếp ảnh gia nhỏ bé biến thành đối đầu với cả một gia tộc hùng mạnh?

Peach kìm khẽ mỉm . Tuy trong lòng áy náy với Aran, nhưng thừa nhận, Thee thản nhiên xử lý thấy hả hê … thú vị. Thật sự, để một ông trùm như dốc sức giải quyết chuyện của chuyện xảy mỗi ngày.

“Thật phiền công ty của thêm chuyện nữa ,” Peach giả vờ thở dài, giọng chùng xuống đầy vẻ buồn bã, thăm dò phản ứng.

Biết Thee luôn về phía và nương tay hết mức, khỏi liều lĩnh thử thêm một bước. “ , hợp tác với Tawan nữa. Dù dự án nào mẫu, đều từ chối. ký hợp đồng dài hạn với công ty . Nếu chấm dứt, liệu chịu phạt ?”

Lông mày Thee lập tức chau , sắc mặt tối sầm. Peach cứng , trong lòng âm thầm trách bản quá đà. Cậu quen với sự dễ chịu của Thee, quên mất rằng một ông trùm mafia khi dính đến lợi nhuận thì tuyệt đối dễ dàng nhân nhượng.

Peach đang chuẩn tinh thần để đón nhận một trận quở trách gay gắt, thì câu vang lên ngoài dự liệu.

“Tại hủy hợp đồng?” Giọng Thee gằn , pha lẫn ghê tởm.

“Bộ sưu tập Xuân – Hè đều chụp cặp với Aran và Tawan. thể tham gia .” Peach lí nhí, giọng lạc .

“Thì ?” Thee khoanh tay, ánh mắt kiên định, hề d.a.o động. “Nếu chọn, sẽ chọn . Lúc nào cũng .”

Peach chớp mắt, sững sờ, tim bỗng đập loạn. Má nóng bừng, thở rối loạn, cúi đầu c.ắ.n môi để kìm nén. Hít sâu một , lấy hết dũng khí đáp :

“Giữa mẫu và nhiếp ảnh gia, ngài Thee, nên chọn mẫu thì hơn. Nếu chụp hết, dự án sẽ trì hoãn, tổn thất lớn.”

Thee đôi má đỏ bừng , ánh mắt chợt dịu . Anh vươn tay nắm lấy bàn tay Peach, ngón cái khẽ miết qua chỗ chai sạn. Giọng trầm , cho phép nghi ngờ:

“Chọn chính là khoản đầu tư đáng giá nhất.”

Peach c.h.ế.t lặng, suýt quên cả thở. Theo phản xạ, kéo chăn trùm kín đầu, trốn “pháo đài” nhỏ bé của . Thee ngắm bàn tay giờ trống rỗng, thoáng một tia hoài niệm lướt qua mắt. nhanh, đổi thần sắc, sang ném cho mẫu ở góc phòng một nụ ngạo nghễ đầy mỉa mai.

nghĩ chúng xong việc với ngài luật sư đây .” Thee Yuth, giọng băng giá như lưỡi d.a.o c.h.é.m ngang khí.

Đứng thẳng , hình áp đảo của phủ bóng lên đàn ông trung niên, tựa một chiếc ủng dẫm nát côn trùng. “Arseny sẽ còn hợp tác với gia đình Veeraarpakorn nữa. Về báo với sếp ông .”

Mặt Yuth trắng bệch, cúi gập lia lịa gần như bỏ chạy, dáng vẻ chẳng khác gì kẻ thoát c.h.ế.t.

Thee tiến cửa, hé một khe nhỏ để lệnh cho vệ sĩ gác. Giọng bình thản, nhưng ẩn chứa lưỡi thép: “Đưa Veeraarpakorn danh sách đen nền tảng. dính dáng gì đến họ nữa. Hủy cả Bộ sưu tập Mùa đông, chụp từ đầu.” Thee ngừng một nhịp, ánh mắt lóe lên tia lạnh lẽo rợn . “Và nhớ đến thăm diễn viên Tawan. Hắn dám động của – bàn tay nếu việc nữa thì chẳng cần giữ .”

Vệ sĩ gật đầu, lặng lẽ rời thi hành mệnh lệnh.

Trong khi đó, Thee căn dặn thêm thuộc hạ còn canh chừng chặt chẽ. Sau khi chắc chắn chuyện sắp xếp, mới trở về với gương mặt bình thản, cho sự lạnh lùng đe dọa bằng một nụ nhạt, như từng gì xảy .

Loading...