"Đùng!"
 
Kẻ chinh phục   đá bay  ngoài, cảnh sát lập tức ùa tới khống chế thị , còn  thì vì mất kiểm soát thăng bằng nên ngã xuống.
 
Bùi Nghiễn Trì kịp thời lao tới đỡ lấy . Anh lấy băng gạc ấn chặt lên vết thương để cầm m.á.u cho , nụ   mặt  còn khó coi hơn cả : "Hứa Vân Ý,  sợ c.h.ế.t khiếp."
 
 sờ bàn tay lạnh buốt của , mang đến cho  chút  ấm: "Được ,  , chẳng  là     ?"
 
Khi   đưa  bệnh viện để  sạch và khử trùng vết thương, Bùi Nghiễn Trì  với  rằng dựa  tọa độ  cung cấp, băng nhóm tội phạm     tóm gọn  bộ.
 
"Kẻ chinh phục    thành nhiệm vụ, cũng  nộp tiền chuộc, c.h.ế.t ." Bùi Nghiễn Trì   nhẹ nhàng.
 
Chỉ    thấy hệ thống nhỏ giọng cằn nhằn: "Cái hệ thống gà mờ   nam chính đào   nghiền thành tro bụi ,  còn  nghiên cứu kỹ một chút mà..."
 
Dòng bình luận cũng dần dần phai màu theo sự biến mất của kẻ chinh phục    biến mất,  để dấu vết.
 
Khi Bùi Thời Tự đến, rõ ràng là thằng bé   một hồi . Bùi Thời Tự   phép tham gia cứu viện, chỉ  thể chờ đợi trong lo lắng một cách  động.
 
Thấy , nước mắt của thằng bé cứ tuôn  như chuỗi ngọc.
 
Thằng bé càng lau càng nhiều nước mắt, cuối cùng, nó vùi mặt  lòng bàn tay  mà  lớn: "Con còn tưởng, con  sắp mất  . Mẹ."
 
 bất lực  hai cục mít lớn nhỏ đang , lòng mềm nhũn .
 
Biết  bình an trở về, Tiết Lan Nguyệt  chuẩn  cho  một bất ngờ nho nhỏ.
 
Đèn tự học buổi tối  tắt ,   đó là những dải đèn nhỏ đủ màu sắc, mỗi  đều  chia một miếng bánh kem lạnh.
 
Trong  thời gian tạm nghỉ giữa áp lực năm cuối cấp,   cùng cầu nguyện và chúc phúc cho bản  cũng như cho bạn bè.
 
Mong bảng vàng đề tên, chí vút trời mây, cả đời thuận buồm xuôi gió,  lo  phiền.
 
Ngày thi đại học, Bùi Nghiễn Trì còn căng thẳng hơn cả  và Bùi Thời Tự. Giấy báo dự thi và túi bút    kiểm tra  kiểm tra  nhiều .
 
Bùi Thời Tự  thể nhịn  nữa mà cằn nhằn với : "Cái hội chứng sợ xa cách của ông già càng ngày càng nghiêm trọng , con thấy rõ ràng là ông   nỡ để   học đại học."
 
Về chuyện , Bùi Nghiễn Trì   mấy   mặt .
 
"Hứa Vân Ý,  sợ. Trong trường đại học   bao nhiêu sinh viên trẻ trung, tràn đầy sức sống, còn  thì tuổi  lớn dần,  sợ  ngày em sẽ chê    cần  nữa."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/me-ruot-phao-hoi-sau-khi-trong-sinh/chuong-8.html.]
 
Bùi Nghiễn Trì  lừa .  phát hiện   bắt đầu lén lút uống thực phẩm chức năng, trong chế độ ăn uống hàng ngày cũng bắt đầu  món canh hầm bổ dưỡng.
 
Mặc dù  lo lắng, nhưng    bao giờ ngăn cản những gì   , vì tình yêu   là sự giam cầm.
 
 và    hẹn với  rằng  khi cố gắng thi đậu  trường đại học  nhất ở thành phố Kinh thì sẽ đăng ký học bán trú. Như  thì mỗi ngày,  đều  thể về nhà ở bên .
 
Khi đến gần điểm thi, Bùi Thời Tự đột nhiên kéo tay áo  mà khẽ gọi: "Mẹ..."
 
 nắm chặt lấy tay thằng bé: "Đừng sợ, Bùi Thời Tự,  ở đây."
 
Bản  sự đồng hành  là một loại sức mạnh.
 
Đề thi chung năm nay khó hơn  năm.
 
Khi nhận  đề Toán, cả phòng thi đều than ngắn thở dài.
 
Bùi Thời Tự cũng  chút hoảng. Nghĩ đến  ruột ở ngay phòng thi bên cạnh đang cùng  đối mặt, Bùi Thời Tự dần dần bình tĩnh .
 
Sau khi thi xong, Tiết Lan Nguyệt rủ chúng  cùng  du lịch. Bùi Nghiễn Trì đến tiễn chúng ,  cũng  tự nhiên mà lên máy bay.
 
Anh cắn nhẹ  tai : "Anh sợ em là  lớn, đến đó thì bọn nhỏ sẽ  thoải mái, chúng  cứ chơi ở phía ,   phiền chúng nó."
 
 đá nhẹ  ,  đó, lập tức   bế bổng lên một cách dễ dàng
 
Người đàn ông ...  khi tập gym,   khỏe hơn .
 
Gió biển thổi ào ào, ba học sinh lớp 12  thi xong đang  mò hải sản.
 
Tưởng Ngộ Cảnh và Tiết Lan Nguyệt đang tranh cãi xem sinh vật biển mà  nhặt  thuộc lớp gì.
 
Bùi Thời Tự đang cầm điện thoại, dùng chức năng nhận diện hình ảnh để xem nên  món hấp  món kho.
 
 và Bùi Nghiễn Trì nắm tay , ăn kem  bãi biển ở đằng xa.
 
Gió biển thổi tan cái nóng tháng Tám, ánh trăng dịu dàng bao phủ mặt nước đang gợn lên những con sóng lăn tăn.
 
Dù là   bọn họ thì cốt truyện đều   theo lối mòn  định sẵn.
 
Tháng năm yên ả, ánh trăng lấp lánh.