Mèo Béo Xuyên Sách Trở Thành Bé Cưng Ở Thập Niên - Chương 155: Mưu tính (4)

Cập nhật lúc: 2025-12-16 03:46:27
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngày hôm .

 

Hứa Tư ngoài từ sớm tinh mơ, đến trưa mới về, tay xách hai con chuột tre. Chuột tre khác với chuột cống, nó béo, thịt thơm ngon, con to cũng vài cân.

 

Hôm qua Hứa Tư xách gà rừng về, nhiều trong đội thấy. Hôm nay xách hai con chuột tre về càng khiến nhiều chú ý hơn.

 

hâm mộ chặn hỏi: “Hứa Tư , chuột tre là cháu nhặt ở núi thật ?”

 

Hôm qua Hứa Tư mang hai con gà rừng về, hôm mang về một con hoẵng, đều tò mò kiếm ở . Có hỏi Lưu Mai, Lưu Mai ăn thịt gà rừng nên tâm trạng , bảo là Hứa Tư nhặt núi.

 

Người khác tất nhiên tin, thời buổi lấy nhiều gà rừng, hoẵng mà nhặt thế?

 

Thực chính Lưu Mai cũng chẳng tin, nhưng cái ăn là , mụ chẳng quan tâm thịt ở , cứ bịa đại một lý do là Hứa Tư nhặt .

 

Giờ thấy Hứa Tư xách chuột tre về, họ đương nhiên hỏi cho nhẽ. Nếu thật là nhặt thì họ cũng thử vận may, dù chỗ đó mới xảy chuyện cách đây lâu.

 

họ là lớn, cũng chẳng sợ mấy con khỉ bắt .

 

Hứa Tư liếc đó, đôi mắt ánh xanh tỏa hàn khí lạnh lẽo khiến đó bất giác xoa cánh tay, cảm thấy lông tóc dựng .

 

Người đó lùi hai bước, tưởng Hứa Tư chắc chắn sẽ trả lời, ai ngờ thấy hai chữ: “Đánh .”

 

“Cháu đ.á.n.h á!” Một khác lập tức với ánh mắt đầy kinh ngạc và thán phục.

 

Hứa Tư gật đầu.

 

“Trời đất, thằng bé giỏi thật đấy.” Có thốt lên.

 

Cũng trợn trắng mắt, hừ lạnh : “ bảo mà, mụ Lưu Mai láo, thời buổi lấy lắm đồ mà nhặt thế.”

 

đấy, mụ Lưu Mai đúng là tu tám đời phúc đức, hôm là hoẵng, hôm qua là gà rừng, hôm nay là chuột tre, còn cái gì nữa.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-155-muu-tinh-4.html.]

Ánh Trăng Dẫn Lối

 

“Thằng bé Hứa Tư đúng là bản lĩnh thật.”

 

cũng thằng bé săn b.ắ.n bao giờ...”

 

“...”

 

Nghe Hứa Tư , bàn tán xôn xao.

 

Hứa Tư lách qua họ, thẳng về nhà.

 

Về đến nhà họ Hứa, Lưu Mai đang phơi quần áo trong sân, thấy Hứa Tư xách chuột tre về thì ngẩn .

 

Ngay đó mụ phản ứng , tươi rói, vứt toẹt quần áo lên sào tre, ba chân bốn cẳng chạy đón.

 

“Ôi chao, cái nhặt núi hả?” Lưu Mai tít mắt hỏi, vội vàng đưa tay đón lấy con chuột tre, sợ chậm một chút sẽ xách sang nhà họ Nguyễn bên cạnh.

 

Nghĩ đến việc tối qua gà rừng còn ăn hết, hôm nay chuột tre, Lưu Mai sướng rơn .

 

Đảo mắt một vòng, nghĩ gì, mụ đột nhiên gân cổ lên hét: “Ôi chao, con chuột tre to thật, béo thật, cái ăn mấy bữa ngon lành . Tiểu Tư , con giỏi quá cơ!”

 

Giọng mụ to đến mức mấy nhà hàng xóm xung quanh đều thấy, mấy hộ liền chạy xem náo nhiệt. Cũng với ánh mắt ghen tị, cảm thấy nhà họ Hứa đúng là ch.ó ngáp ruồi.

 

Tuy nhiên, duy nhất nhà họ Nguyễn là .

 

Lưu Mai hét to như chính là để nhà họ Nguyễn mà xem, đặc biệt là Nguyễn Lâm thị.

 

Thế mà bà .

 

Lưu Mai chút cam lòng, cố ý về phía nhà họ Nguyễn một chút, tiếp tục gân cổ lên hét: “Ôi chao, con chuột tre to thật đấy, trưa nay ăn măng nấu chuột nhé, Tiểu Tư , con chịu ?”

 

 

Loading...