Vừa , mụ liếc mắt về phía cổng nhà họ Nguyễn, mong chờ xem.
... vẫn chẳng ai.
Lưu Mai mím môi, giữa sân, cảm thấy như đ.ấ.m bông, chút hụt hẫng.
Cuối cùng mụ trừng mắt về phía nhà họ Nguyễn một cái xách chuột tre nhà.
Bên nhà họ Nguyễn, Nguyễn Lâm thị đang nhặt rau, Nguyễn Kiều Kiều ghế nhỏ phụ giúp, nhặt quan sát sắc mặt bà nội. Không ảo giác nhưng nàng cảm thấy khi Lưu Mai bên cạnh hét lên hai câu đó, khí áp quanh bà nội trầm xuống hẳn, chắc cả đời bà bao giờ chịu ấm ức như thế .
“Nhìn bà gì?”
“Bà nội, bà giận ạ?” Nguyễn Kiều Kiều rõ còn cố hỏi.
“Có gì mà giận, cái loại như Lưu Mai , đáng để bà nội cháu tay ?” Nguyễn Lâm thị vẻ mặt khinh thường, tuy miệng thế nhưng bà vẫn bảo Nguyễn Kiều Kiều: “Lát nữa gọi Tư của cháu sang ăn cơm.”
“Vâng ạ!” Nguyễn Kiều Kiều gật đầu thật mạnh.
Nguyễn Lâm thị cưng chiều xoa đầu nàng, lúc mới bưng rổ rau xuống bếp.
Nguyễn Kiều Kiều rửa tay bên giếng, lau qua loa bằng khăn khô, nhặt hai viên kẹo sữa Thỏ Trắng ghế lên, định tìm Hứa Tư thì đầu thấy đang ở cổng sân.
“Anh Tư, cho ăn kẹo .” Nàng đưa viên kẹo sữa Thỏ Trắng tay cho . Đây là loại kẹo ngon nhất nàng từng ăn, ngon hơn kẹo trái cây và kẹo bạc hà nhiều, vị sữa đặc biệt thơm nồng.
Đối với đồ Nguyễn Kiều Kiều đưa, Hứa Tư dù hứng thú cũng vẫn sẽ ăn.
Hắn nhận kẹo, bóc nhét miệng nàng , thấy nàng hưởng thụ nheo mắt mới bóc viên còn bỏ miệng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-156-muu-tinh-5.html.]
Hai ăn kẹo sữa ở bậc thềm sân.
Nguyễn Kiều Kiều đung đưa chân, hỏi : “Anh Tư, bao giờ sang nhà em ăn cơm thế? Bà nội nhớ đấy.”
“Sắp .” Hứa Tư trả lời, ánh mắt chăm chú nàng: “Sau , bao giờ xa nữa.”
Nguyễn Kiều Kiều chớp mắt, dù đang gì nhưng hiểu nàng đặc biệt tin tưởng . Nàng nghiêm túc gật đầu, : “Bố bảo xây nhà lầu phòng cho đấy, đến lúc đó ở cùng bọn em nhé, chúng cùng học.”
Cùng lớn lên, nàng nhất định sẽ trông chừng thật kỹ, để con đường phản diện lối về.
Nghe , Hứa Tư cũng trịnh trọng gật đầu.
Bữa trưa và bữa tối hôm đó, Hứa Tư vẫn sang nhà họ Nguyễn ăn cơm.
Còn bên nhà họ Hứa, Lưu Mai dù miệng ngọt xớt nhưng cũng chẳng chuẩn phần cơm cho Hứa Tư, đến bữa cũng chẳng gọi , cả nhà ba ăn uống no say.
Hứa Tư cũng chẳng thèm gần, như một vô hình lặng lẽ ở trong căn phòng chứa đồ của .
Ánh Trăng Dẫn Lối
Ăn xong cơm tối, Lưu Mai rửa mặt rửa chân cho Hứa Thành xong, bưng đèn dầu về phòng thì ngang qua phòng chứa đồ của Hứa Tư, nhịn liếc trong, thấy quả nhiên đang ngủ bên trong, khỏi nhướng mày ngạc nhiên.
Bởi vì từ Nguyễn Lâm thị tuyên bố Hứa Tư thuộc quyền quản lý của bà, Hứa Tư gần như đêm về, ban ngày cũng chẳng ở nhà. Lưu Mai vốn thấy là ngứa mắt, cảm thấy ở nhà càng .
Thậm chí mụ còn cho rằng Nguyễn Lâm thị già lẩm cẩm, tự dưng nuôi một đứa ngoài, đúng là đồ ngốc.
mấy ngày nay, mụ phát hiện Hứa Tư đột nhiên bắt đầu ở nhà suốt ngày, tối cũng ngủ ở nhà, chỉ là lên bàn ăn cơm. Mụ chút tò mò, mấy ngày nay vẫn ăn ở ngoài như ? Hay là nhân lúc mụ để ý sang nhà họ Nguyễn ăn chực?