Mèo Béo Xuyên Sách Trở Thành Bé Cưng Ở Thập Niên - Chương 167: Tâm tư của nữ chính (1)

Cập nhật lúc: 2025-12-16 03:46:39
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nguyễn Kiều Kiều cũng , như thấy cuộc sống , trong lòng tràn ngập niềm vui.

 

Từ nay về , nàng chỉ nhà, mà còn cả một gia đình yêu thương nàng như mạng sống!!

 

Thật bao.

 

Nguyễn Kiến Quốc dắt Hứa Tư và bế Nguyễn Kiều Kiều dạo một vòng nữa mới thả nàng xuống cho hai đứa tự chơi.

 

Càng về trưa nắng càng gắt, Nguyễn Kiều Kiều chơi ở ngoài, hơn nữa Hứa Tư cũng cần nghỉ ngơi nhiều, nên hai đứa nắm tay về.

 

Chưa đến sân thấy giọng đáng ghét .

 

“Bà Nguyễn ơi, cái để ở đây ạ?” Lại là Ngũ Y Đình!

 

Ánh Trăng Dẫn Lối

Nguyễn Kiều Kiều cau mày, hậm hực hất tay Hứa Tư , mím chặt môi chạy xộc trong.

 

Vào đến sân, quả nhiên thấy Ngũ Y Đình đang cạnh Nguyễn Lâm thị, giúp bà phơi rau cải khô. Phơi xong cô bé ngẩng đầu Nguyễn Lâm thị với ánh mắt đầy ngưỡng mộ, chờ mong bà khen một câu.

 

Nguyễn Lâm thị cũng tràn đầy bất đắc dĩ.

 

Bà cũng chẳng hiểu con bé cứ rảnh rỗi là chạy sang nhà bà. Nhìn thấy hũ giấm nhỏ nhà hậm hực lao , bà chỉ thấy đau đầu, bảo Ngũ Y Đình: “Tiểu Đình , mấy việc cần cháu , cháu mau về , kẻo lát nữa thím Ngũ sang tìm bây giờ.”

 

“Không bà Nguyễn, cháu xong hết việc nhà mới đây ạ.” Ngũ Y Đình ngẩng đầu , nụ lấy lòng nở môi, như thể hiểu lời từ chối của Nguyễn Lâm thị.

 

Khóe mắt liếc thấy Nguyễn Kiều Kiều về, cô bé bất động thanh sắc xích gần Nguyễn Lâm thị hơn, vẻ thiết.

 

Nguyễn Kiều Kiều giờ phút thực sự tức giận, cái miệng nhỏ chu lên tận trời.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-167-tam-tu-cua-nu-chinh-1.html.]

Đôi mắt to tròn long lanh Nguyễn Lâm thị, ánh mắt tủi đó, dù chẳng gì, Nguyễn Lâm thị chỉ một cái là tim gan tan chảy.

 

Bà vội vàng vẫy tay gọi nàng , xót xa dùng mu bàn tay lau mồ hôi trán nàng: “Nóng hỏng mất, mau nhà nghỉ ngơi , đừng để nắng chiếu .” Quay đầu bảo Hứa Tư: “Cả Tiểu Tư nữa, đừng nắng, cẩn thận lát nữa đau đầu, về phòng nghỉ một lát .”

 

Nguyễn Kiều Kiều Ngũ Y Đình vẫn đang đó phơi rau, chịu , kiễng chân với lấy cái rổ tay Nguyễn Lâm thị, giúp bà phơi cùng, nhưng Nguyễn Lâm thị đời nào nỡ để nàng việc .

 

“Bé ngoan của bà, việc cần đến tay cháu, mau nhà nghỉ ngơi cho khỏe, đừng để mệt.” Giọng điệu cứ như thể nàng chỉ phơi một lúc thôi cũng sẽ mệt lả .

 

Ngũ Y Đình đang cúi đầu dàn đều rau phơi, c.ắ.n chặt môi, mắt đỏ hoe.

 

Chưa bao giờ cô bé ghen tị điên cuồng với Nguyễn Kiều Kiều và Hứa Tư như lúc .

 

Sáng nay chuyện nhà họ Hứa lan truyền khắp thôn. Thím Ngũ vốn là kẻ lắm mồm, sáng sớm cửa buôn chuyện với , câu nào câu nấy đều c.h.ử.i Nguyễn Lâm thị già lẩm cẩm, tự dưng rước thằng con trai họ khác về nuôi.

 

cô bé mà lòng đầy ngưỡng mộ và khao khát.

 

Nếu... nếu bà Nguyễn cũng thể nuôi cô bé thì bao?

 

Cô bé sẽ chăm chỉ hơn bất cứ ai, tuyệt đối lười biếng! Chăm chỉ hơn Nguyễn Kiều Kiều, chăm chỉ hơn cả Hứa Tư.

 

Cho nên hôm nay cô bé xong việc nhà từ sớm, chạy sang nhà họ Nguyễn giúp Nguyễn Lâm thị việc, chính là để bà thấy cô bé chăm chỉ thế nào, thể đưa cô bé về nuôi.

 

Cô bé sẽ ăn ít nhất, nhiều nhất, tuyệt đối sẽ hơn Nguyễn Kiều Kiều.

 

tưởng tượng thì , hiện thực tàn khốc.

 

Chỉ cần Nguyễn Kiều Kiều ở đó, bà Nguyễn sẽ vĩnh viễn thấy cô bé ngoan ngoãn, chăm chỉ đến nhường nào.

 

 

Loading...