Mèo Béo Xuyên Sách Trở Thành Bé Cưng Ở Thập Niên - Chương 179: Trợ lực ly hôn (5)

Cập nhật lúc: 2025-12-16 07:06:35
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tim Liễu Chiêu Đệ thót lên một cái, dù sợ hãi nhưng vẫn bước lên một bước, trả lời: “Là , đồng chí công an, chuyện gì ạ? là lương dân, phạm pháp gì cả, các nhầm địa chỉ ?”

 

đấy, Kiến Đảng con cứ đến một , còn dẫn theo công an gì thế?” Lý thị con rể với ánh mắt tán thành, còn tưởng ông đến đón Liễu Chiêu Đệ về.

 

Nguyễn Kiến Đảng họ, ánh mắt vô định về phía , như thể ngay từ đầu định đôi co với họ.

 

“Không phạm pháp gì?” Viên công an cao gầy khẩy một tiếng, chỉ Nguyễn Kiến Đảng bên cạnh: “Vị tố cáo cô trộm cắp tiền bạc và thịt của gia đình, vì tiền lớn nên mời cô theo chúng về đồn một chuyến.”

 

“Trộm tiền gì cơ?” Bên Lý thị trừng mắt, lao tới túm tai Liễu Chiêu Đệ mắng: “Cái con ranh , hôm qua mày chẳng bảo là lấy cái gì ? Hóa mày còn giấu giếm cả già mày ? Nói mau, tiền ? Thịt ? Mau bỏ đây!”

 

Lý thị tưởng công an đến chuyện Liễu Chiêu Đệ sang nhà họ Nguyễn trộm thịt hôm qua.

 

ngay mà, con ranh đúng là con sói mắt trắng nuôi mãi , dám trộm tiền giấu đưa !

 

“Mẹ!” Liễu Chiêu Đệ kêu lên đau đớn, Lý thị lôi giật lùi mấy bước suýt ngã, mụ cuống quýt giải thích: “Con , hôm qua con sang thì gặp thằng Thỉ, chẳng lấy cái gì cả, thật đấy, con lừa !”

 

“Thật ?” Lý thị vẫn tin, trừng mắt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-179-tro-luc-ly-hon-5.html.]

 

Liễu Chiêu Đệ gật đầu lia lịa, đau đến trào nước mắt.

 

“Thôi , bà đ.á.n.h nó gì, loạn cũng xem lúc nào chứ, thấy đồng chí công an đang ở đây ?” Liễu Tân Dân bên cạnh mắng, xong nịnh nọt với công an, kéo tay Nguyễn Kiến Đảng định lôi góc khuất chuyện. Nguyễn Kiến Đảng im như tượng, ông đành bất lực hạ giọng:

 

“Kiến Đảng , chuyện gì thì đóng cửa bảo chứ, gọi cả công an đến gì? Mau, bảo các về .” Ông kéo tay Nguyễn Kiến Đảng, giọng điệu chiều suy nghĩ cho con rể lắm: “Chuyện vợ chồng, gọi công an đến giải quyết để hàng xóm láng giềng thấy thì khó coi lắm.”

 

Ánh Trăng Dẫn Lối

Nguyễn Kiến Đảng bố vợ một cái, rốt cuộc cũng mở miệng: “Đây chuyện vợ chồng, con sắp ly hôn với cô . Số tiền cô mang về nhà họ Liễu trả hết cho con. Chuyện con thể bỏ qua, coi như biếu bố dưỡng già, nhưng tiền gần đây cô mang về mua xe cho Liễu Lai Phúc thì bắt buộc trả , nếu con sẽ kiện cả nhà bố!”

 

“Mày điên hả?!” Bên Liễu Chiêu Đệ thấy thế, thể tin nổi trừng mắt chồng: “Nguyễn Kiến Đảng, còn là ? Anh báo công an bắt ? Chỉ vì chút tiền cỏn con á? Anh điên thật !”

 

Lý thị cũng sa sầm mặt mày, vẻ mặt ngang ngược vô lý: “Đó là tiền con gái tao cho, cho bọn tao thì là của bọn tao, dựa mà bắt trả ?! Không trả!”

 

Nói đến đây, bà càng thêm hùng hồn, trợn trắng mắt: “Hơn nữa, mày cũng bảo coi như biếu xén bọn tao, giờ biếu thêm một nữa thì ?”

 

“Đó tiền nhỏ .” Viên công an cao gầy cả gia đình họ với nụ như như , giọng điệu vô cùng nghiêm túc: “Theo lời khai của Nguyễn, tháng cô mang 40 cân thịt về nhà họ Liễu, tính theo giá thị trường là bốn năm mươi đồng, cộng thêm tiền mua xe cho em trai cô, cũng một hai trăm đồng, tổng cộng lên tới hơn hai trăm đồng, cấu thành vụ án hình sự. Nếu trả tiền thì thể bắt giữ các theo luật pháp.”

 

 

Loading...