Loại cố chấp ở một mức độ nhất định, chút bệnh hoạn.
Chỉ là mỗi cô bé đều cố tình bỏ qua, quá để ý, nhưng hiện tại, cô bé thể coi trọng.
Tiểu phản diện ...
Tâm trạng Nguyễn Kiều Kiều phức tạp.
Ánh Trăng Dẫn Lối
“Đừng giận mà...” Thấy Nguyễn Kiều Kiều cứ lời nào, ánh mắt đổi liên tục, mặt Hứa Tư cũng trắng bệch theo. Cậu cẩn thận dè dặt nắm lấy tay cô bé, sợ cô bé hất như .
Cũng may, Nguyễn Kiều Kiều như .
Cô bé chỉ đặt sói con xuống bụng dê ở sân , nó thành thục b.ú sữa, lúc mới với Hứa Tư: “Trái cây bên trong hỏng ?”
Hứa Tư lắc đầu. Hỏng thì ném , để chim chóc mổ ăn hết, coi như phi tang chứng cứ.
Chưa hỏng thì cứ tiếp tục giấu, cho đến khi hỏng mới thôi.
“Vậy chúng lấy .” Nguyễn Kiều Kiều . Nhiều trái cây như , lãng phí thì tiếc lắm. Cô bé còn nhớ những quả mà đám khỉ đưa cho đều là loại cực phẩm, to đỏ, còn đặc biệt ngọt.
Hứa Tư rũ mắt xuống, biểu cảm chút tình nguyện, nhưng sợ Nguyễn Kiều Kiều giận nên vẫn theo mang hết trái cây .
Không lấy , lấy giật nảy ! Thế mà đầy hai chậu rửa mặt, đa phần là đào và táo, còn một loại quả Nguyễn Kiều Kiều gọi tên, nhưng thể nghi ngờ đều to ngon.
Đám khỉ thật đấy.
Nguyễn Kiều Kiều tít mắt đếm trái cây , đến hai ba mươi quả, mỗi trong nhà đều thể chia một quả.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-196-chap-niem-benh-hoan-3.html.]
Nguyễn Kiều Kiều sức, nhưng Hứa Tư thì khỏe. Cậu chia hai bê bộ trái cây phòng bếp nhà họ Nguyễn. Nguyễn Kiều Kiều sợ khác đột nhiên sẽ quá gây chú ý, bèn dùng cái mũ rơm treo tường che , lúc mới yên tâm đầu thôn tìm Nguyễn Lâm thị.
Nhà lầu ở đầu thôn cơ bản thiện, mấy ngày nay Nguyễn Lâm thị tới xem chủ yếu là để kiểm tra xem còn chỗ nào cần chỉnh sửa .
Khi Nguyễn Kiều Kiều đến, Nguyễn Lâm thị đang ở phòng bếp tầng một, chỉ bếp lò bảo Nguyễn Kiến Quốc xây thêm một cái lò sưởi âm tường nhỏ. Bà dùng nồi đất hầm chút canh bổ dưỡng cho Nguyễn Kiều Kiều.
Dù hiện tại nhà họ Nguyễn thiếu thịt ăn, canh gà thể hầm bất cứ lúc nào.
Nguyễn Kiến Quốc dùng sổ ghi lời bà , khóe mắt thấy hai đứa nhỏ tới, lập tức bỏ sổ xuống, đón lấy, bế bổng Nguyễn Kiều Kiều đang đằng lên.
“Cục cưng lên đây nào, ăn sáng con?”
Nguyễn Kiều Kiều vòng tay ôm cổ , như thường lệ thơm một cái , lúc mới trả lời: “Con ăn ạ. Bà nội, Kiều Kiều lên lầu xem phòng.”
“Được, đợi một lát nhé, lát nữa bà dẫn con .” Nguyễn Lâm thị . Hiện tại tầng còn nhiều công cụ dọn dẹp, hai đứa nhỏ tự lên bà yên tâm.
Bà dặn dò Nguyễn Kiến Quốc thêm vài câu, xác định còn gì cần nữa mới đón Nguyễn Kiều Kiều từ trong lòng , lên lầu.
Hứa Tư lặng lẽ theo phía , tâm trạng chút xuống dốc.
Nguyễn Kiều Kiều thực giận , cô bé gì nhiều sức mà giận dỗi thế. Cô bé chỉ là tâm trạng chút phức tạp, lờ mờ một loại cảm giác, cô bé khiến sự cố chấp của tiểu phản diện đối với nữ chính chuyển sang ?
Cô bé .
Trong lúc nhất thời cũng nên đối mặt với thế nào, chỉ thể khẽ nép lòng Nguyễn Lâm thị, trộm qua vai bà. tiểu phản diện nhạy bén, mỗi cô bé sang, lập tức sẽ , hại cô bé cũng dám nữa.
Cô bé , cảm xúc của Hứa Tư càng thêm u ám.