Nhà lầu mắt thấy sắp thành, tâm trạng Nguyễn Lâm thị đặc biệt , cho nên phát hiện bầu khí khác thường giữa hai đứa nhỏ.
Bởi vì từ sớm chốt phòng của Nguyễn Kiều Kiều là gian nào, gian phòng đó đặc biệt xây thêm nhà vệ sinh, đây là thứ mà các phòng khác .
“Kiều Kiều thích ? Đây là phòng của cháu. Chờ xong, bà sẽ dẫn cháu lên trấn mua chút đồ nội thất, trang trí phòng cục cưng thật xinh .” Nguyễn Lâm thị từng là tiểu thư con nhà địa chủ, những gì nên hưởng thụ đều hưởng thụ qua, cho nên bà cách trang trí phòng cho một bé gái.
Mấy năm nay gió chiều cũng gắt gao như mấy năm , xuất hiện ít hộ vạn tệ (nhà giàu mới nổi). Bà cũng tính toán nghĩ cách lấy những đồ vật cất giấu , cải thiện đời sống cả nhà, quan trọng nhất là nuôi dưỡng Nguyễn Kiều Kiều cho thật .
Nguyễn Kiều Kiều Nguyễn Lâm thị hào hứng sắp xếp, cũng cuốn theo cảm xúc, bắt đầu mong chờ căn phòng nhỏ của riêng . Chỉ là —— “Bà nội, Kiều Kiều thể ngủ cùng bà nữa ạ?”
Tình cảm của Nguyễn Kiều Kiều đối với Nguyễn Lâm thị còn sâu nặng hơn bất kỳ ai trong nhà họ Nguyễn, bao gồm cả Nguyễn Kiến Quốc. Cô bé nỡ ngủ tách , cô bé thích cảm giác ngủ cùng bà, ấm áp an .
“Sao thế, Tiểu Kiều Kiều nỡ rời bà ?” Nguyễn Lâm thị câu tâm trạng cực .
Nguyễn Kiều Kiều gật đầu, tay nhỏ vòng qua cổ bà, nũng: “Bà nội, Kiều Kiều vẫn ngủ cùng bà cơ.”
Nguyễn Lâm thị khép miệng, liền : “Được , Kiều Kiều ngủ với bà thì cứ sang phòng bà, bà ngủ ở tầng .”
Ánh Trăng Dẫn Lối
Nói , bắt đầu chỉ mấy vị trí trong phòng, kê đồ đạc gì.
Nói đến cuối cùng, bà trực tiếp chốt : “Ngày mai tranh thủ thời gian, chúng trấn một chuyến, chọn lựa cho kỹ.” Quay đầu về phía Hứa Tư nãy giờ vẫn im lặng, bà thêm: “Tiểu Tư cái gì cũng với bà, bà mua cho các cháu hết.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-197-chap-niem-benh-hoan-4.html.]
Nguyễn Kiều Kiều đáp bằng một cái thơm má thật kêu: “Kiều Kiều yêu bà nhất!”
“...” Hứa Tư, mới "thích nhất" lúc nãy, cảm thấy chút hụt hẫng.
chẳng dám gì, chỉ lặng lẽ tỏa thở u oán , ý đồ thu hút sự chú ý của Nguyễn Kiều Kiều.
Đáng tiếc, Nguyễn Kiều Kiều còn kịp chú ý tới thì lầu đột nhiên truyền đến giọng kích động của Nguyễn Kiến Quốc: “Mẹ, mau xuống xem cái .”
Nguyễn Kiến Quốc ngay cạnh cầu thang, tay cầm một tờ giấy, vui vẻ gọi vọng lên cho Nguyễn Lâm thị.
Nguyễn Lâm thị ừ một tiếng, đặt Nguyễn Kiều Kiều xuống, bảo cô bé tự xem tiếp, còn bà xoay xuống lầu.
“Đại đội trưởng cũng ở đây .” Đứng ở cầu thang, thấy bên cạnh còn đại đội trưởng Ngô Quốc Khánh, bà chào một tiếng.
Ngô Quốc Khánh rung rung tờ giấy tay, với bà: “Thím Nguyễn, thím mau xem đây là cái gì.” Bởi vì buổi sáng Nguyễn Lâm thị mới đến chỗ ông hỏi chuyện , ngờ chỉ mấy tiếng , bên liền thông báo xuống.
Nguyễn Lâm thị hồ nghi nhận lấy tờ giấy ông đưa, , tức khắc vỗ đùi, đôi mắt sáng rực lên vì vui sướng: “Cái là thật ? Đội chúng cũng sắp điện ?”
“Cái còn thể giả ?” Đại đội trưởng : “Cấp đều xuống thông báo, sai ! Thím cứ yên tâm !” Ông đầu đ.á.n.h giá căn nhà lầu mới của nhà họ Nguyễn, trong giọng thiếu sự hâm mộ: “Thím Nguyễn , nhà thím đúng là gặp thời vận , điện, nhà lầu ... chậc chậc, nghĩ thôi thấy khí phái! Đến lúc đó đừng quên mời uống ly rượu mừng tân gia nhé.”