Mèo Béo Xuyên Sách Trở Thành Bé Cưng Ở Thập Niên - Chương 207: Sún răng (2)

Cập nhật lúc: 2025-12-16 14:27:03
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hiện tại bà hỏi Nguyễn Kiều Kiều: “Cục cưng, đống trái cây trong bếp ở thế?”

 

“Là Tư mang từ rừng phía về đấy ạ.” Nguyễn Kiều Kiều trả lời, sợ Nguyễn Lâm thị sợ nên dám thật.

 

Ánh Trăng Dẫn Lối

Nghe , Nguyễn Lâm thị cũng nghi ngờ, chỉ chút lo lắng : “Tiểu Tư hôm nay cả buổi chiều đều nhà, e là rừng , đứa nhỏ thế nào cũng chịu , nó cần nhiều tiền thế để gì.”

 

dứt lời thì phía truyền đến tiếng bước chân.

 

Hứa Tư đang ở cửa, trong tay xách một cái túi. Cậu từ cửa , xuyên qua bếp thẳng buồng trong nên ở nhà chính thấy.

 

Trên tay xách một cái túi vải bố to, căng phồng.

 

“Cháu về .” Cậu lên tiếng, đôi mắt mong chờ về phía Nguyễn Kiều Kiều.

 

“Cái thằng bé ...” Nguyễn Lâm thị đầu , thấy cái túi đặt chân , buông Nguyễn Kiều Kiều tới, xách cái túi lên, nghi hoặc hỏi: “Trong là cái gì thế?”

 

“Cây ăn quả.”

 

“Gì cơ?” Nguyễn Lâm thị rõ, mở túi vải bố , mới thấy bên trong là mấy cây giống cao chừng nửa mét.

 

“Đây là cây ăn quả ?” Bà ngạc nhiên hỏi Hứa Tư.

 

Hứa Tư gật đầu, tầm mắt vẫn dán chặt Nguyễn Kiều Kiều, như đang chờ đợi sự khẳng định của cô bé.

 

Nguyễn Lâm thị lấm lem bùn đất, cũng nên gì, dặn dò mau ăn cơm bưng bát ngoài.

 

Hứa Tư chậm rì rì đến mặt Nguyễn Kiều Kiều, cẩn thận dè dặt hỏi: “Còn giận ?”

 

“...” Nguyễn Kiều Kiều.

 

Cô bé thật sự giận!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-207-sun-rang-2.html.]

 

Cô bé chỉ là đối mặt với thế nào thôi.

 

thấy mắt ướt rượt , tủi đáng thương, cô bé nỡ, chủ động nắm lấy tay : “Anh Tư, mau ăn tối , bà để phần thức ăn cho đấy.”

 

Lời chứng tỏ thái độ cô bé mềm mỏng trở , Hứa Tư đáng lẽ vui vẻ.

 

khi cô bé, sắc mặt đột ngột biến đổi.

 

Chẳng thèm quan tâm tay đang bẩn, ôm lấy khuôn mặt nhỏ nhắn của cô bé, trong mắt tràn đầy vẻ hung bạo: “Em thương.”

 

Đây câu nghi vấn, mà là câu khẳng định. Toàn tỏa lạnh thấu xương, con sói con đang định cửa sợ đến mức đầu bỏ chạy thục mạng, giữa đường còn vấp ngã một cú sấp mặt.

 

Nguyễn Kiều Kiều cũng biến sắc, lúc mới nhớ bộ dạng xí hiện tại của , cô bé kinh hô một tiếng, đẩy tay , che miệng , chỉ lộ đôi mắt to ngập nước .

 

Vừa che miệng lắc đầu: “Ưm... .”

 

Sắc mặt Hứa Tư vẫn khó coi, hai tay bên nắm chặt thành nắm đấm. biểu lộ sự thô bạo mặt cô bé, rũ mắt xuống, che vẻ hung dữ trong mắt, xoay khỏi phòng.

 

Nguyễn Kiều Kiều ở phía lo lắng dặn với theo: “Anh Tư, cơm của ở trong bếp đấy, nhớ ăn nhé.”

 

Hứa Tư trả lời.

 

Cậu mấy em nhà họ Nguyễn kể chuyện hôm nay, sắc mặt càng trầm xuống như sắp nhỏ nước. Ngay cả Nguyễn Kiệt thấy cũng thấy rợn , nhất thời dám lên tiếng.

 

Lúc trời chập choạng tối.

 

Hứa Tư đến chỗ cô bé ngã lúc . Trong bóng tối, tìm kiếm lâu, cuối cùng tìm thấy chiếc răng rơi trong đất, cẩn thận dùng khăn tay gói , cất trong túi áo, đó một chuyến rừng.

 

Đêm hôm đó, Nguyễn Kiều Kiều đang ngủ mơ màng, nửa tỉnh nửa mê thì thấy nhà bên cạnh truyền đến tiếng la hét t.h.ả.m thiết, hình như ai đó đang kêu cứu mạng. Cô bé lờ mờ mở mắt, nhưng âm thanh biến mất.

 

 

Loading...