Mèo Béo Xuyên Sách Trở Thành Bé Cưng Ở Thập Niên - Chương 232: Bóng đè (3)

Cập nhật lúc: 2025-12-16 14:27:28
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cậu chằm chằm mặt cô bé.

 

Cũng may, dù Nguyễn Kiều Kiều đang chìm trong cơn mê nhưng vẫn cảm nhận cơn đau, những cơn giãy giụa và run rẩy dần dần dịu .

 

Cuối cùng, cô bé cũng mở mắt trong sự mong chờ của cả nhà.

 

Vừa mở mắt, cô bé bắt gặp những ánh mắt đầy lo lắng của .

 

“Bà nội!” Ánh mắt Nguyễn Kiều Kiều cuối cùng dừng mặt Nguyễn Lâm thị, chỉ kịp gọi một tiếng bà, nước mắt trào từ khóe mắt, tuôn rơi ngừng.

 

Những cảnh tượng trong mơ vẫn còn in rõ mồn một trong đầu cô bé, xóa nhòa , khiến cô bé sợ hãi đau đớn.

 

Kể từ mơ thấy cái c.h.ế.t của Nguyễn Lâm thị, lâu cô bé gặp giấc mơ như .

 

Không ngờ mơ thấy cái c.h.ế.t của tất cả , nỗi đau khi thấy họ c.h.ế.t ám ảnh cô bé đến tận bây giờ!

 

Cảm giác như ai đó đang nhẫn tâm xé nát trái tim cô bé!

 

“Bà nội, bà nội!” Cô bé nức nở.

 

“Bà đây, bà ở đây, cục cưng thế con?” Nguyễn Lâm thị ôm cô bé lòng, tiếng gọi bà đầy t.h.ả.m thiết của cô bé mà tim như vỡ vụn, cũng dỗ dành thế nào.

 

Nguyễn Kiều Kiều ôm chặt cổ bà, chỉ ngừng. Cô bé thể kể những gì thấy trong mơ, cô bé sợ, thực sự sợ, sợ đến mức run rẩy!

 

“Cục cưng của bà ơi, cháu bà sợ c.h.ế.t khiếp !” Cảm nhận cơ thể nhỏ bé trong lòng vẫn run lên bần bật, mắt Nguyễn Lâm thị cay xè, ôm cô bé mà chẳng cho .

 

“Gặp ác mộng hả em?” Nguyễn Hạo bên cạnh cúi xuống, nhẹ nhàng xoa đầu Nguyễn Kiều Kiều, dịu dàng an ủi: “Đừng sợ, giấc mơ đều trái ngược với hiện thực, sẽ thành sự thật .”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-232-bong-de-3.html.]

thế, Kiều Kiều đừng sợ, các đều ở đây mà, sẽ bảo vệ Kiều Kiều, ai cũng bắt nạt Kiều Kiều .” Nguyễn Bác theo, đau lòng véo nhẹ khuôn mặt ướt đẫm nước mắt của em gái.

Ánh Trăng Dẫn Lối

 

Nguyễn Tuấn cũng hùa theo: “ , Kiều Kiều sợ cái gì, các đều ở đây cả, chỉ là giấc mơ thôi, , đừng sợ nhé.”

 

Nguyễn Kiến Quốc bên cạnh gì, nhưng trong mắt cũng tràn đầy lo lắng.

 

Nguyễn Kiều Kiều hít hít mũi, các trai và bố dịu dàng, nghẹn ngào gật đầu.

 

Cô bé tự an ủi trong lòng, đúng , đây đều là mơ, là kiếp của nguyên chủ, hiện tại! Không !

 

Chỉ cần tiểu phản diện yêu nữ chính Ngũ Y Đình, thì tất cả những chuyện sẽ xảy , sẽ .

 

Tiểu phản diện... Nghĩ đến Hứa Tư, tim Nguyễn Kiều Kiều nhói lên.

 

Cô bé cảm giác bàn tay nhỏ của đang nắm chặt. Cô bé nên giận cá c.h.é.m thớt lên , nhưng cứ nghĩ đến cái c.h.ế.t của những nhà họ Nguyễn ở kiếp , trong lòng cô bé nghẹn ứ, kìm mà rút mạnh tay về.

 

Hờn dỗi vùi đầu hõm cổ Nguyễn Lâm thị, cô bé tạm thời hòa với .

 

Nguyễn Lâm thị ôm cô bé, ngừng vuốt ve tấm lưng nhỏ, cảm xúc của Nguyễn Kiều Kiều mới dần định .

 

Người nhà họ Nguyễn thở phào nhẹ nhõm. Mấy và Nguyễn Kiến Quốc nán một lúc mới tản .

 

Nguyễn Lâm thị nỡ buông cô cháu gái bé bỏng trong lòng , để cô bé đùi , lau những giọt nước mắt còn vương má, âu yếm hỏi: “Kiều Kiều còn ngủ nữa ? Bà ôm cháu ngủ sẽ sợ gặp ác mộng nữa .”

 

Nguyễn Kiều Kiều chớp chớp hàng mi còn ướt nước mắt, lắc đầu. Cô bé ngủ , giấc mơ đó quá đáng sợ, khiến cô bé thể nào chợp mắt nữa, cảm giác như chỉ cần nhắm mắt , những cảnh tượng kinh hoàng đó sẽ hiện lên.

 

cô bé cũng rời khỏi vòng tay của Nguyễn Lâm thị, cứ rúc trong lòng bà mà ngẩn ngơ.

 

 

Loading...