“Con đừng hỏi vội, nghĩ cách xem chỗ xử lý thế nào !” Nguyễn Lâm thị hỏi, hạ thấp giọng vì sợ đ.á.n.h thức những khác trong nhà. Chuyện giấu bao lâu thì bấy lâu.
Nguyễn Kiến Quốc hai đứa nhỏ đang tỏ bình tĩnh đến lạ thường bên cạnh, lờ mờ đoán điều gì.
Anh trấn tĩnh .
Nói: “Lùa hết sang nhà lầu mới , khóa cổng thì ai thấy .” Nhà lầu mới tường bao quanh, cao đến hai mét, thể giấu đám gia súc . Còn đám thợ trang trí thì dễ đối phó, cứ bảo là định mở quán cơm nên cố ý mua về.
Thợ thuyền cũng vùng , sẽ nghi ngờ gì .
“Được, lùa sang đó .” Nguyễn Lâm thị cũng thấy chỉ còn cách đó. Chỉ tiếc là cái nhà lầu mới họ còn ở ngày nào, để đám gia súc ở .
“Tiểu Tư, cháu thể bảo chúng sang nhà lầu mới ở đầu thôn ?” Nguyễn Lâm thị hỏi Hứa Tư.
Hứa Tư gật đầu.
Chỉ cần một ánh mắt, tất cả động vật liền đầu, trật tự theo con đường nhỏ hướng về phía đầu thôn, hơn nữa động tác đều nhẹ nhàng.
“...” Nguyễn Lâm thị.
“...” Nguyễn Kiến Quốc.
Ánh Trăng Dẫn Lối
“...” Nguyễn Kiều Kiều.
Chưa đến Nguyễn Lâm thị và Nguyễn Kiến Quốc, chỉ riêng Nguyễn Kiều Kiều, Hứa Tư ánh mắt cũng đổi. Tiểu phản diện ... quá nghịch thiên ? Cậu... thật là tiểu phản diện mà cô bé ?
Trong nguyên tác thông minh, nên thể nghiên cứu virus hủy diệt thế giới, nhưng còn năng lực triệu hồi động vật .
Đám động vật rõ ràng là hành động theo ánh mắt của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-238-giong-duc-loi-hai-nhat-4.html.]
Nguyễn Kiều Kiều Hứa Tư đầy hoài nghi.
Nguyễn Lâm thị và Nguyễn Kiến Quốc tạm thời truy cứu chuyện , đóng cửa , bảo Nguyễn Kiều Kiều và Hứa Tư ở trong phòng chạy lung tung, hai lên phía đầu thôn.
Để che giấu tai mắt, đêm đó họ gần như ngủ. Hơn bốn giờ sáng mới tạm xong việc, khuân hết trái cây và trứng gà ở sân trong nhà.
Nguyễn Kiều Kiều chịu nổi cơn buồn ngủ, cuộn tròn ghế bập bênh ở nhà chính ngủ . Hứa Tư tay cầm hai viên kẹo sữa cô bé đưa, lẳng lặng canh bên cạnh.
Đứng trong sân nhà lầu mới, đám gia súc , ánh mắt Nguyễn Kiến Quốc tràn đầy phức tạp.
Trước còn thể tự lừa dối , nghĩ rằng Hứa Tư lẽ do đói quá nên luyện bản lĩnh săn bắn.
trải qua chuyện đêm qua, dám nghĩ đơn giản như nữa.
Đứa nhỏ , quả thực chút khác thường!
Thậm chí cả con gái nữa, cũng chút khác biệt.
Anh cố nhớ xem đầu tiên xảy chuyện lạ là khi nào, hình như là từ lúc Kiều Kiều xuất viện trở về?
Chẳng lẽ là vì qua quỷ môn quan nên mới mang về năng lực đặc biệt nào đó?
Nguyễn Kiến Quốc nghĩ thông, cũng lo lắng, sợ những thứ sẽ mang ảnh hưởng cho hai đứa nhỏ.
Còn Nguyễn Lâm thị, bà nhiều hơn Nguyễn Kiến Quốc, khả năng chấp nhận cũng mạnh hơn nhiều. loại chuyện bà vẫn hy vọng chỉ một thôi, nếu thêm nữa bà sợ hù c.h.ế.t mất!
“Mẹ, xem hai đứa nhỏ ...” Nguyễn Kiến Quốc do dự hồi lâu, vẫn nhịn hỏi Nguyễn Lâm thị: “Liệu dính thứ gì sạch sẽ ạ?”
“Phủi phui cái mồm! Anh mới dính thứ bẩn thỉu !” Nguyễn Lâm thị mắng một câu, cũng chẳng nể nang gì việc là bố của ba đứa con, giơ tay tát cho một cái: “Nguyễn Kiến Quốc cảnh cáo , mà còn linh tinh nữa thì xem xử lý thế nào!”