Mèo Béo Xuyên Sách Trở Thành Bé Cưng Ở Thập Niên - Chương 240: Giống đực lợi hại nhất (6)

Cập nhật lúc: 2025-12-16 23:48:38
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Mày bảo ai phát điên hả?” Nguyễn Lâm thị lạnh lùng hỏi từ phía .

 

“Ha ha ha...” Tiểu mập mạp ngây ngô, cực kỳ tiền đồ chỉ : “Là cháu, là cháu ạ!”

 

Nguyễn Lâm thị lườm một cái, ngẩng đầu gọi Nguyễn Kiều Kiều và Hứa Tư: “Mau rửa mặt đ.á.n.h răng , mì trương lên là ngon .”

 

Nguyễn Kiều Kiều và Hứa Tư gật đầu.

 

Rửa mặt đ.á.n.h răng xong, bếp, Nguyễn Lâm thị kéo Hứa Tư sang một bên , đưa tiền Nguyễn Kiến Quốc bán cho : “Đây là tiền bán một nửa gà và thỏ sáng nay, tổng cộng 132 đồng 5 hào, cháu đếm kỹ .”

 

Hứa Tư nhận, mà sang Nguyễn Kiều Kiều.

 

“Bà nội, cháu giữ giúp Tư ạ.” Nguyễn Kiều Kiều .

 

“Cũng , cháu cất cho kỹ .” Đây một hai đồng mà là hơn 100 đồng, Nguyễn Lâm thị sợ chúng giá trị của tiền lớn thế , vẻ mặt nghiêm túc dặn dò: “Đừng lấy cho thấy, ?”

 

Nguyễn Kiều Kiều gật đầu.

 

Nhận lấy tiền, cô bé chạy về phòng nhét cái hộp sắt cất kỹ, lúc mới ăn sáng.

 

“Phải , chỗ trái cây nhiều, bà chia bớt cho mấy của Kiều Kiều ăn nhé?” Nguyễn Lâm thị hỏi.

 

Hứa Tư gật đầu.

 

Nguyễn Lâm thị thấy vẻ bình thản của , thở dài một . Tuy những lời chắc , nhưng bà vẫn chân thành khuyên bảo: “Tiểu Tư , nhà cũng thiếu tiền đến mức , đồ ăn cũng thiếu, cháu thật sự cần chăm chỉ mang đồ về như , thể...”

 

“Không thể!” Lần Nguyễn Lâm thị còn hết câu, Hứa Tư cắt ngang. Ánh mắt kiên định Nguyễn Lâm thị: “Kiều Kiều ăn!”

 

Ánh Trăng Dẫn Lối

Cậu nuôi cô bé!

 

“...” Nguyễn Lâm thị.

 

Bà cũng bó tay tập với đứa trẻ cố chấp , chỉ đành : “Vậy , nếu cháu còn mang đồ về, nhất định cẩn thận, đừng để phát hiện.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-240-giong-duc-loi-hai-nhat-6.html.]

 

Đặc biệt là mụ Lưu Mai hàng xóm, rảnh rỗi quá hóa rồ! Lúc nào cũng dán mắt nhà bà.

 

Lần Hứa Tư gật đầu đồng ý. Dù chỉ cần vi phạm nguyên tắc của thì đều thể chấp nhận.

 

Còn về nguyên tắc của —— chính là Nguyễn Kiều Kiều!

 

——

 

Ăn sáng xong, đám con trai chạy tót chơi. Nguyễn Kiều Kiều kéo Hứa Tư lén lút sân , thấy ai theo mới hạ thấp giọng hỏi : “Anh Tư, lợi hại thế? Mấy con vật đó đều lời ?”

 

“Ừ!” Hứa Tư cô bé, gật đầu đầy kiêu hãnh.

 

Cậu chút vui mừng, rốt cuộc cô bé cũng phát hiện lợi hại ? Cậu là con đực lợi hại nhất đúng ?

 

“...” Nguyễn Kiều Kiều, ừ cái gì? Ý là ?

 

Nguyễn Kiều Kiều chớp chớp mắt, chớp chớp mắt.

 

Một lúc lâu , cái cằm hất lên của , cô bé mới rút một kết luận khiến dở dở : Cậu đang đắc ý, đang kiêu ngạo ?

 

mà...

 

Câu hỏi nãy của cô bé là thăm dò mà! Đâu để khen !

 

Nguyễn Kiều Kiều vẻ mặt “ lợi hại, mau khen ” của , chút câm nín, nên gì.

 

Cô bé gãi đầu, sắp xếp từ ngữ, khen lấy lệ một câu: “Anh Tư, thực sự, thực sự lợi hại!” Sau đó nhanh chóng chuyển chủ đề: “Tại lợi hại như thế? Tại đám động vật đó lời ?”

 

Chẳng lẽ thật sự là vì cô bé đến đây, nên cũng chịu hiệu ứng cánh bướm, bàn tay vàng ?

 

Nguyễn Kiều Kiều càng nghĩ càng thấy khả năng cao, nếu cô bé cũng chẳng nghĩ lý do nào khác.

 

 

Loading...