Nhìn em gái xem, trắng trẻo, non nớt, bụ bẫm thế cơ mà! Đẹp bao nhiêu!
Nguyễn Kiệt kiêu ngạo nghĩ, em gái mới là xinh nhất, đáng yêu nhất đời .
Nguyễn Hạo đeo cặp sách lên, hôm nay là chủ nhật, định chụp ảnh xong sẽ đến trường luôn, đỡ chạy chạy . Cậu đưa cặp sách cho Nguyễn Kiệt, bước lên hai bước bế Nguyễn Kiều Kiều lên, với Nguyễn Lâm thị: “Bà nội, chúng thôi ạ.”
“Ừ, thôi.” Nguyễn Lâm thị gật đầu, sang Hứa Tư quần áo mới: “Tiểu Tư mặc bộ cũng trai lắm.”
“Kiều Kiều hơn.” Hứa Tư nghiêm túc trả lời.
“...” Cả nhà họ Nguyễn.
Quen thì sẽ thấy bình thường! Thằng nhóc còn sùng bái Nguyễn Kiều Kiều một cách mù quáng hơn cả nhà họ Nguyễn bọn họ!
Ra đến ngoài, khi lên xe ba bánh, mấy gặp Lưu Mai. Lưu Mai nhà họ Nguyễn ai nấy đều diện quần áo mới tinh tươm, bĩu môi. Nhìn thấy Hứa Tư cũng ở trong đó, mụ tức khắc hừ mạnh một cái, phun những lời chua chát: “Một thằng tạp chủng ai thèm, thật đúng là tưởng là thiếu gia chắc! Phi!”
Nguyễn Lâm thị vỗ Nguyễn Kiến Quốc một cái, bảo lái xe .
Bây giờ đối với Lưu Mai, bà chẳng thèm đôi co gì cho mất sức. Đối phó với loại đàn bà , bà mặt cãi thì là phí sức.
Còn Lưu Mai chiếc xe ba bánh dần xa, trong lòng nghẹn khuất để cho hết.
Đến thị trấn, vì trời hè nên thùng xốp bán nước ngọt ga xuất hiện khắp nơi. Trong lúc Nguyễn Kiến Quốc thương lượng giá cả với tiệm ảnh, Nguyễn Lâm thị xem mẫu ảnh, Nguyễn Hạo liền dẫn mấy đứa em ngoài mua nước ngọt.
Nước ngọt màu vàng cam đựng trong chai thủy tinh, nếu mua thì uống hết tại chỗ trả vỏ chai, mang .
Hai hào một chai, cũng chẳng rẻ rúng gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-243-chup-anh-3.html.]
Nguyễn Hạo mua bốn chai, bốn em bên lề đường uống.
Nguyễn Kiều Kiều đầu tiên uống nước ngọt ga, vị chua chua ngọt ngọt mát lạnh sảng khoái miệng chinh phục trái tim cô bé. Cô bé uống ừng ực từng ngụm, Nguyễn Hạo giúp đỡ chai, : “Từ từ thôi, từ từ thôi kẻo sặc.” Nói xong, đưa chai nước của cho Nguyễn Kiệt cầm, lấy khăn tay , cẩn thận lót cằm cô bé để hứng những giọt nước ngọt rớt xuống.
“Đây là Nguyễn Hạo lớp 3 ?”
“Trời ơi, đúng là thật.”
Ánh Trăng Dẫn Lối
“Tớ còn tưởng nhầm chứ!”
“...”
Nguyễn Kiều Kiều đang uống say sưa, cách đó xa mấy nữ sinh tết tóc đuôi sam, ôm sách tới. Khi ngang qua họ, ai nấy đều trố mắt , vẻ mặt thể tin nổi.
Cứ như gặp chuyện gì kinh thiên động địa lắm .
Nguyễn Kiều Kiều dừng uống, tò mò đám nữ sinh dù xa vẫn ngừng ngoái đầu , hỏi Nguyễn Hạo đang lau miệng cho : “Anh cả, đó là bạn học của ạ?”
Nguyễn Hạo lắc đầu: “Không , quen.” Ở trường chủ yếu chỉ học, để ý những chuyện khác. Mấy qua ấn tượng, chắc cùng lớp.
Nguyễn Kiều Kiều vẻ bình thản của Nguyễn Hạo, chớp chớp mắt, trong lòng bỗng dâng lên một cảm giác hạnh phúc vi diệu.
Chín trai nhà họ Nguyễn ai cũng trai, nhưng trong lòng Nguyễn Kiều Kiều, cả xét về nhan sắc và khí chất, tuyệt đối xếp hạng nhất.
Tuy ăn mặc cầu kỳ, chỉ là áo sơ mi trắng, quần tây đen bình thường nhất bây giờ, nhưng Nguyễn Kiều Kiều cứ cảm thấy toát lên vẻ thanh nhã của quý tộc, khiến thấy dễ chịu.