Hứa Tiêu đầu trong kỳ thi nghiệp tiểu học, thu hút sự chú ý của lãnh đạo nhà trường, và vị lãnh đạo đó tình cờ là nhà đẻ của Triệu Lệ.
Trùng hợp hơn nữa là , để cưới nữ chính Ngũ Y Đình và nâng cao phận cho cô , Hứa Tiêu nhận Triệu Lệ nuôi. Khi đó, nhà họ Lục cũng phất lên nhờ dính líu đến quyền lực, trở nên giàu hơn cả nhà họ Nguyễn.
Triệu Lệ vốn thích con gái nên đối xử với Ngũ Y Đình . Ngũ Y Đình khéo ăn , về Triệu Lệ và cô thiết chẳng khác gì con ruột.
Trong nguyên tác, Triệu Lệ coi là hậu thuẫn nhà đẻ của Ngũ Y Đình, miêu tả khá nhiều nên Nguyễn Kiều Kiều ấn tượng sâu sắc về bà.
Hiện tại phụ nữ đang với vẻ mặt yêu thích, kéo lòng cưng nựng, cô bé rũ mắt xuống với cảm xúc phức tạp.
Dù cô bé thích nguyên chủ vì tính cách kiêu căng, nhưng cô bé cũng thể thích nổi những yếu tố dẫn đến cảnh nhà tan cửa nát của gia đình họ Nguyễn.
Nguyên chủ dù sai ngàn vạn , nhưng nhà họ Nguyễn thì sai.
“Kiều Kiều chào cô chú con, chào thế?” Nguyễn Lâm thị thấy Nguyễn Kiều Kiều cúi đầu, ngọt ngào chào hỏi như khi, chút nghi hoặc nhắc nhở.
“Không , ạ, trẻ con chắc là lạ đấy mà!” Triệu Lệ để ý, vô cùng dịu dàng, Nguyễn Kiều Kiều trong lòng: “Kiều Kiều , cô là của Lục Trân, con thể gọi cô là dì Lệ.”
Nói cô đưa quả đào mật trong tay cho cô bé: “Nào, ăn đào ?”
Nguyễn Kiều Kiều lắc đầu, lặng lẽ chui khỏi lòng cô, để tránh tỏ quá khác thường, cô bé cũng chào Lục Chí Uy.
“Con bé chắc chạy chạy mệt , hai đứa đừng để ý nhé, ăn trái cây , ăn .” Nguyễn Lâm thị tuy ngạc nhiên nhưng cũng trách mắng Nguyễn Kiều Kiều, giải thích với nhà họ Lục.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-247-me-nuoi-cua-nu-chinh-2.html.]
“Không ạ.” Triệu Lệ cũng thực sự để bụng, nhưng ánh mắt Nguyễn Kiều Kiều vẫn rời . Cô bé xinh xắn như dù chút tính khí, cô cũng cảm thấy bình thường.
Sau khi thoát khỏi vòng tay Triệu Lệ, Nguyễn Kiều Kiều liền về phòng, Hứa Tư theo lưng cô bé.
Lục Trân thấy thế cũng theo, nhưng ngại ngùng, chỉ đành sờ sờ viên sô cô la đặc biệt mang đến trong túi, tính lát nữa tìm cơ hội đưa cho Nguyễn Kiều Kiều, đó Nguyễn Kiệt lôi phòng chơi.
Ánh Trăng Dẫn Lối
Mấy đứa nhỏ , Lục Chí Uy lúc mới chuyện chính, vẫn là về việc hợp tác buôn bán. Người tin tưởng hiện tại cũng chỉ Nguyễn Kiến Quốc. Nguyễn Kiến Quốc cũng hứng thú, chỉ là cũng nỗi băn khoăn riêng.
Chuyến xuống phía Nam nhập hàng chắc chắn ngày một ngày hai là xong, huống chi là đồ điện đắt tiền, càng tốn nhiều thời gian khảo sát, so sánh giá cả.
Chuyến e là mất nửa năm hoặc hơn mới về .
Thư Khiết cũng sắp về trong mấy tháng tới, bỏ lỡ dịp gặp cô.
Hơn nữa, dù vấn đề giải quyết thì vẫn còn một vấn đề lớn khác, đó là hiện tại thực sự vốn. Lục Chí Uy tìm hợp tác, thể chỉ góp mỗi sức lực . Nếu thì lớn . Món đồ Nguyễn Lâm thị đưa vẫn bán , cần tìm cơ hội.
Vì thế, đằng nào cũng vướng bận.
Nghĩ đến đây, Nguyễn Kiến Quốc bèn lý do đầu tiên, đợi Thư Khiết về mới tính tiếp.
Nghe Nguyễn Kiến Quốc xong, Lục Chí Uy trầm ngâm vài giây hỏi: “Đội sản xuất của các bao giờ thì điện?”