Mèo Béo Xuyên Sách Trở Thành Bé Cưng Ở Thập Niên - Chương 250: Bị bán cho ông già (1)

Cập nhật lúc: 2025-12-16 23:48:48
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nguyễn Kiến Quốc đành đổi giọng khuyên bảo: “Tiểu Tư , đó là nhà lầu mới, chúng còn ở, cháu cũng ở, Kiều Kiều cũng ở, cháu cứ tiếp tục thế thì cái nhà đó hỏng hết mất! Sau nữa .”

 

Nguyễn Kiến Quốc cho rằng trẻ con đều thích ở nhà lầu, nên lấy cớ khuyên.

 

ngờ Hứa Tư xong, điểm chú ý ở một khía cạnh khác.

 

Nhà mới, Nguyễn Kiều Kiều ở mà hỏng!

 

Thế thì !

 

Cậu Nguyễn Kiến Quốc, lúc mới trịnh trọng gật đầu, tỏ vẻ tạm thời sẽ mang động vật về nữa. Chỉ là trong lòng vẫn chút thoải mái, cảm giác như thua kém con đực khác .

 

Điều khiến cả ngày hôm chẳng tinh thần gì.

 

Nguyễn Kiệt đêm qua Nguyễn Lâm thị cảnh cáo một trận, dám lung tung với ngoài, nhưng học cả ngày cũng chẳng tập trung nổi. Vừa tan học là bám riết lấy Hứa Tư, hỏi thế nào như .

 

Cậu tận mắt thấy hôm qua Hứa Tư chỉ cần hiệu bằng mắt, đám súc vật liền ngoan ngoãn đầu theo đường nhỏ sang nhà lầu mới!

 

Chuyện quả thực quá đỉnh!

 

Còn lợi hại hơn cả thần tiên trong truyện tranh nữa!

 

Lúc Nguyễn Kiệt hỏi, Nguyễn Kiều Kiều cũng tò mò Hứa Tư, xem trả lời thế nào. Tuy miệng cô bé lắm, ai cũng bí mật, cô bé sẽ dò hỏi bí mật của , nhưng thực tò mò c.h.ế.t .

 

Đáng tiếc là Hứa Tư chẳng kiên nhẫn với Nguyễn Kiệt, trả lời gì mà bỏ luôn.

 

Nguyễn Kiệt đuổi theo, còn Nguyễn Kiều Kiều ở phía thì đuổi theo nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-250-bi-ban-cho-ong-gia-1.html.]

Ánh Trăng Dẫn Lối

 

Nguyễn Lâm thị và Nguyễn Kiến Quốc đang bàn bạc chuyện mở quán cơm. Vì tiểu phản diện lùa về một đám gia súc nữa, hai hôm mới bán một đợt, giờ mà bán tiếp chắc chắn sẽ gây chú ý, nên chỉ thể đẩy nhanh tiến độ mở quán cơm.

 

Nguyễn Kiều Kiều một trong sân, đung đưa đôi chân nhỏ, vẻ nhàn rỗi vô sự. Đang định ôm Thịt Thịt chơi một lúc thì thấy bên ngoài truyền đến tiếng ồn ào.

 

Cô bé lập tức dậy, chạy ngoài.

 

Ở cái thôn lâu , cô bé cũng đồng hóa, hễ bên ngoài chút động tĩnh là chạy nhanh như bay, thích xem náo nhiệt.

 

Tuy nhiên cô bé ngờ trong cuộc hôm nay là chú hai của .

 

Đây là đầu tiên Nguyễn Kiều Kiều gặp Liễu Chiêu Đệ hơn hai tháng.

 

Lúc ở nhà họ Nguyễn, Liễu Chiêu Đệ tuy đến mức béo nhưng ít nhất cũng tròn trịa, tinh thần cũng , qua là ăn mặc lo.

 

hiện tại ——

 

Cô bé thể tin nổi phụ nữ gầy trơ xương, trán bầm tím, hốc mắt trũng sâu, ăn mặc rách rưới mặt là bà thím hai từng thể diện của .

 

Liễu Chiêu Đệ rõ ràng là cần mặt mũi nữa .

 

Mụ ôm chặt đùi chú hai Nguyễn quỳ rạp mặt đất, gào khản cả giọng: “Bố thằng Thỉ , tha thứ cho em, tha thứ cho em ? Em sai , em thực sự sai , em dám nữa . Cầu xin , cho em về ! Cầu xin !”

 

Nguyễn Vĩ và Nguyễn Thỉ ở một bên. Nguyễn Thỉ mặt vô cảm, còn Nguyễn Vĩ thì vẻ dọa sợ, túm chặt lấy cánh tay Nguyễn Thỉ, ngơ ngác Liễu Chiêu Đệ, rõ ràng cũng dám tin phụ nữ .

 

Chân của Nguyễn Kiến Đảng khỏi bảy tám phần, tuy vẫn khập khiễng nhưng bác sĩ chỉ cần chăm chỉ dùng t.h.u.ố.c và tập phục hồi chức năng là thể trở như . hiện tại cái chân thương của Liễu Chiêu Đệ siết chặt, lẽ chạm chỗ đau nên mặt trắng bệch, trán toát mồ hôi lạnh.

 

 

Loading...