Mèo Béo Xuyên Sách Trở Thành Bé Cưng Ở Thập Niên - Chương 261: Xuống hầm (3)

Cập nhật lúc: 2025-12-17 03:59:50
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Cháu buổi chiều nhé, nhớ kỹ theo lời bà dặn.” Nguyễn Lâm thị .

 

Nguyễn Tuấn vẻ mặt nghiêm trọng nhận lấy tiền, mắt cay cay , nhưng kìm , gật đầu thật mạnh: “Vâng! Bà nội, cháu thế nào ạ!”

 

Chuyện , Nguyễn Lâm thị định giấu Nguyễn Kiến Đảng, cho nên buổi trưa khi Nguyễn Kiến Đảng từ ngoài đồng về, bà liền chuyện ngay bàn cơm.

Ánh Trăng Dẫn Lối

 

Nguyễn Kiến Quốc cắm cúi ăn cơm, khi thấy chuyện tay chỉ khựng một chút, ngay đó như thấy gì, tiếp tục ăn bình thường.

 

Sắc mặt Nguyễn Kiến Đảng khó coi.

 

Tay đang gắp thức ăn run lên một cái, đôi đũa tay cũng theo đó rơi xuống bàn.

 

Nguyễn Lâm thị nhặt lên giúp , lau qua đưa , đồng thời : “Nguyễn Kiến Đảng, là do đẻ , đừng tưởng đang nghĩ gì. Thu cái lòng thương hại đáng thương và nực đó . Về đàn bà tên Liễu Chiêu Đệ , từ giờ trở dứt khoát chặt đứt ý niệm cho , nếu còn nghĩ đến ba đứa con trai của .”

 

“Con .” Nguyễn Kiến Đảng gật đầu, giọng khó khăn vô cùng.

 

Anh thể dứt khoát chứ?

 

Sao thể?

 

Anh sớm dứt khoát .

 

Sau khi trải qua chuyện hôm nay, ngay cả chút đồng cảm và thương hại cuối cùng cũng theo đó mà tan biến sạch sẽ.

 

Ăn xong cơm trưa, Nguyễn Tuấn nghỉ ngơi bao lâu dậy về phía nhà họ Liễu. Nguyễn Kiến Đảng buổi chiều cũng đồng, nhốt trong phòng. Nguyễn Lâm thị cũng lười quản . Nguyễn Kiến Quốc nghĩ ngợi một lát, với Nguyễn Lâm thị một tiếng lặng lẽ theo Nguyễn Tuấn.

 

Nguyễn Lâm thị cánh cửa phòng nhì đóng chặt, bóng lưng Nguyễn Kiến Quốc rời , sự thất vọng cũng .

 

Đôi khi bà cũng tự hỏi, rõ ràng đều là con bà đẻ , hai em khác một trời một vực như . Người khác đều bà thiên vị con cả, thiên vị Nguyễn Kiều Kiều, điều bao giờ phủ nhận, bởi vì bà quả thực là thiên vị, nhưng bao giờ ai nghĩ xem tại ...

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-261-xuong-ham-3.html.]

Chia nhà bao nhiêu năm nay, bà vẫn luôn ăn chung với vợ chồng con cả. Miệng cần đồ ăn của các phòng khác, nhưng những đứa con trai con dâu đó của bà, quả thật từng biếu bà một miếng ăn, một manh áo!

 

Con cái như , bảo bà thương thế nào? Phi!

 

ấm đầu nước não thương những kẻ đó?

 

Nguyễn Lâm thị hiện tại cũng còn mong cầu gì khác, dù trong lúc bà còn sống, thể sống cùng vợ chồng con cả, thể ở bên cạnh Kiều Kiều của bà là bà mãn nguyện , những cái khác bà cưỡng cầu.

 

Nguyễn Tuấn một mạch đến cửa nhà họ Liễu, vặn thấy Liễu Chiêu Đệ đang dọn dẹp đồ đạc cửa, mồ hôi nhễ nhại.

 

Cậu tới, Liễu Chiêu Đệ cũng phát hiện ngay lập tức, vội vàng vứt cái cào trong tay xuống, chạy chậm gần: “Tiểu Tuấn, con lo tiền ?”

 

Nguyễn Tuấn mụ, gì, chỉ gật đầu.

 

Liễu Chiêu Đệ thấy , lập tức mày mặt hớn hở khen ngợi: “Không hổ là con trai ngoan của , thật hiếu thuận. Tiền ? Đủ 300 đồng ? Ở thế, bà nội con cho ? Hay là bố con vay mượn?”

 

So với sự hưng phấn và kích động của Liễu Chiêu Đệ, Nguyễn Tuấn thể là mặt cảm xúc.

 

Liễu Chiêu Đệ cũng nhanh phát hiện sự khác thường của .

 

“Sao thế? Con trai gì? Tiền ? Mau lấy đây .” Nói mụ định thò tay túi móc tiền.

 

Nguyễn Tuấn lùi một bước, tránh tay mụ.

 

Ánh mắt trầm tĩnh mụ: “Số tiền bà nội cho, cũng bố vay.”

 

“Thế ở ?” Liễu Chiêu Đệ nhíu mày.

 

ký hợp đồng xuống hầm mỏ đào than ba năm, đây là tiền đặt cọc đưa .” Nguyễn Tuấn , khi câu , đôi mắt chằm chằm mặt mụ, bỏ lỡ dù chỉ một biểu cảm nhỏ nhất.

 

 

Loading...