Mèo Béo Xuyên Sách Trở Thành Bé Cưng Ở Thập Niên - Chương 263: Xuống hầm (5)

Cập nhật lúc: 2025-12-17 03:59:52
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tim như d.a.o cứa cũng chỉ đến thế là cùng.

 

Trong lòng Nguyễn Tuấn bi thương, nhưng bi thương đến cùng cực, cảm thấy nhẹ nhõm, như trút bỏ gánh nặng ngàn cân.

 

Phận con cái, nghĩ, tròn trách nhiệm .

 

Cậu thở phào nhẹ nhõm một thật sự, cảm giác nhẹ nhõm từng .

 

Cậu mụ, : “ .”

 

Biết sự lựa chọn của bà .

 

Liễu Chiêu Đệ tưởng về cầu xin Nguyễn Lâm thị, cũng gật đầu : “Con khéo với bà nội, bà nhất định...”

 

“Sau bà đừng đến nhà họ Nguyễn nữa, cũng đừng tìm chúng , ba em chúng còn như bà nữa.” Nguyễn Tuấn cắt ngang lời mụ, xong câu liền bỏ , cho mụ cơ hội thêm lời nào.

 

Liễu Chiêu Đệ bóng lưng rời , ngơ ngác chôn chân tại chỗ, mụ cảm thấy dường như thứ gì đó đang thực sự rời bỏ mụ mà ...

 

——

 

Nguyễn Tuấn từ nhà họ Liễu, dọc đường nhanh. Đến bên cạnh một con sông nhỏ, đột nhiên dừng , xổm xuống ngay tại chỗ, đôi mắt đờ đẫn mặt sông phẳng lặng.

 

Phía truyền đến tiếng bước chân, cũng đầu xem.

 

Nguyễn Kiến Quốc xuống bên cạnh .

 

Nguyễn Tuấn liếc , mím mím môi, nặn một nụ nhưng Nguyễn Kiến Quốc vỗ nhẹ đầu một cái.

 

“Cười khó coi thế thì đừng nữa.” Nguyễn Kiến Quốc , mò mẫm trong túi một lúc, lấy một bao t.h.u.ố.c lá màu đỏ và hộp diêm, rút một điếu đưa cho .

 

“Thử ?” Anh hỏi.

 

Nguyễn Tuấn đưa tay nhận, Nguyễn Kiến Quốc quẹt diêm, cúi châm lửa cho , còn hướng dẫn: “Hút một .”

 

Nguyễn Tuấn học theo hút một , lẽ hút quá mạnh nên sặc đến mức ho sù sụ.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-263-xuong-ham-5.html.]

Ánh Trăng Dẫn Lối

Cậu lấy điếu t.h.u.ố.c , với vẻ mặt thể hiểu nổi: “Bác cả, cái thứ khó hút thế, chẳng lãng phí tiền ?”

 

Nguyễn Kiến Quốc , cũng giải thích, chỉ hiệu cho hút tiếp.

 

Nguyễn Tuấn hút thêm hai , nhưng vẫn chịu nổi sự kích thích đó. Nguyễn Kiến Quốc lúc mới cầm lấy điếu thuốc, đưa lên miệng hút.

 

Nguyễn Tuấn tò mò : “Bác cả, chẳng bác ít khi hút t.h.u.ố.c ?”

 

“Ừ, ít hút, nhưng đôi khi cần xã giao nên cũng hút theo một chút.” Nguyễn Kiến Quốc , vỗ vỗ đầu : “Tiểu Tuấn, cháu còn nhỏ, cháu sẽ hiểu, đời nhiều chuyện bản thể lựa chọn.”

 

“Ví dụ như một như thế ạ?” Nguyễn Tuấn hỏi thẳng thừng.

 

Nguyễn Kiến Quốc nhíu mày : “Tiểu Tuấn, cô tồi tệ đến cũng là cháu, cái cháu chọn , cháu cũng nên dùng giọng điệu đó về cô .”

 

Nguyễn Tuấn mặt chỗ khác gì.

 

Nguyễn Kiến Quốc rít một thuốc, đó dập tắt đầu thuốc, dậy, thuận tay kéo Nguyễn Tuấn bên cạnh dậy: “Về thôi, cả nhà đều đang đợi.”

 

“Vâng.” Nguyễn Tuấn gật đầu.

 

Dù Nguyễn Kiến Quốc gì nhiều, nhưng vẫn cảm thấy trong lòng ấm áp.

 

Cậu ngẩng đầu , trong mắt tràn đầy sự kính trọng.

 

“Nhìn cái gì mà !” Nguyễn Kiến Quốc buồn vỗ gáy , cố tình dùng giọng điệu hung dữ cảnh cáo: “Lần cháu mà còn dám chuyện như thế nữa, đừng trách bác đá nát m.ô.n.g cháu đấy, ?”

 

Nguyễn Tuấn đáp một tiếng "" thật to.

 

Hai bác cháu về đến nhà họ Nguyễn, nhóm Nguyễn Lâm thị đều đang đợi trong sân. Nguyễn Thỉ và Nguyễn Vĩ cũng Nguyễn Lâm thị cho chuyện , thấy Nguyễn Tuấn về liền đồng loạt chạy đón.

 

Nguyễn Tuấn vỗ vai hai em, đến bên cạnh Nguyễn Lâm thị, vẻ mặt lạnh lùng : “Bà nội, cháu sẽ chăm chỉ học hành, , coi như c.h.ế.t !”

 

Chỉ một câu như .

 

Tất cả đều hiểu kết quả.

 

 

Loading...