“Vậy ý Kiều Kiều là trách chú tư mua kẹo cho Kiều Kiều ? Nên thích chú tư đúng ? Chú tư buồn quá mất.” Bên Nguyễn Kiến Dân chen .
Chú tư của Nguyễn Kiều Kiều là khá nghiêm túc, những năm kế toán trong thôn, thường xuyên đeo kính, trông khôn khéo. Đương nhiên chú cũng thích cô cháu gái , chỉ là nghiêm túc quen , bao giờ đùa giỡn với Nguyễn Kiều Kiều như các em khác.
Lần chắc do trong thôn sắp điện nên vui vẻ, cũng hùa theo trêu đùa.
Ánh Trăng Dẫn Lối
Nguyễn Kiều Kiều hiện tại cái gì cũng , nhưng dỗ là giỏi nhất, lập tức : “Chú tư sai ạ.”
“Hả?”
“Kiều Kiều cũng thích chú tư, nhưng chú tư xếp hạng nhất.” Nguyễn Kiều Kiều nghiêm trang .
“Bố , bố xếp hạng nhất, đúng ?” Nguyễn Kiến Quốc tiếp lời, giọng điệu chút đắc ý.
“Không ạ!” Nguyễn Kiều Kiều lắc đầu, dậy khỏi ghế chạy đến bên cạnh Nguyễn Lâm thị, ôm chặt đùi bà, ngẩng đầu tít mắt : “Bà nội là một, bố và các chú đều xếp thứ hai!”
“Phụt!”
“Ha ha ha!”
“Cái con bé lém lỉnh .”
“...” Ngay cả chú hai Nguyễn dạo gần đây luôn trầm mặc ít , vẻ u ám cũng bật theo.
Nguyễn Kiều Kiều cũng theo, Nguyễn Lâm thị ôm hôn một cái thật kêu.
“...” Một nào đó lãng quên vì sự xuất hiện của gia đình họ Nguyễn.
Quả nhiên, vẫn nỗ lực, nỗ lực đến mức nuôi cô bé mà cần bất kỳ ai trong nhà họ Nguyễn!
Vì tâm trạng , bốn em trai bình thường trưa uống rượu, nay sang nhà Nhị Lưu T.ử mua hơn một cân rượu nếp. Trên bàn cơm, bốn em bàn về cuộc sống tương lai sẽ ngày càng hơn, tiếng ngớt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-282-cam-giac-quen-thuoc-5.html.]
Có lẽ do uống nhiều thật.
Nguyễn Kiều Kiều đặt bát đũa xuống thì thấy chú hai Nguyễn đổi hẳn vẻ trầm mặc gần đây, bắt đầu lải nhải bàn rượu.
“Anh cả, chú ba, chú tư, xin , là với .” Chú hai Nguyễn uống cạn ly rượu, giọng nghẹn ngào .
“Uống chút nước đái mèo là họ gì nữa hả?!” Nguyễn Kiến Quốc mắng, đưa tay định giật cái ly trong tay em trai, Nguyễn Kiến Đảng tránh .
Anh ba em bên cạnh, giọng nghẹn ngào: “Thực , mấy năm nay các chú đều nhường nhịn vợ chồng . Anh thực cái gì cũng , chỉ là...” Anh chỉ là nhu nhược, chỉ là to chuyện.
Bố họ mất sớm, là Nguyễn Lâm thị một tay nuôi nấng họ khôn lớn.
Dù mỗi đều lập gia đình, thực cũng từng nghĩ đến chuyện chia nhà. Là do Liễu Chiêu Đệ quấy nhiễu, cho gia trạch yên, còn ngừng mang đồ nhà chồng về nhà đẻ, khiến Nguyễn Lâm thị hết cách mới chia nhà .
Những chuyện đều !
Anh đều , chỉ là !
Đôi khi tự hỏi, nếu ngay từ đầu ngăn cản chứ dung túng, thì sự việc sẽ đến bước đường ?
Anh luyến tiếc Liễu Chiêu Đệ.
Anh chỉ cảm thấy quá hối hận, với em.
Chân thương, bác sĩ thể hồi phục bình thường, nhưng hiểu, dù hồi phục thì cũng thể việc nặng nữa, đặc biệt là công việc chân tay.
Sẽ chẳng công trường nào nhận .
Hơn hai tháng nay, một xu dính túi, trong nhà đến mắm muối cũng mua nổi, cả nhà đều ăn nhờ ở đậu bên nhà cả. Nguyễn Lâm thị còn đưa một khoản tiền lớn cho Nguyễn Tuấn, bản càng dựa tình em mà công cho Nguyễn Kiến Quốc, nhận mức lương cao nhất.