Lúc , trong đầu Nguyễn Kiều Kiều hiện lên cảnh tượng Nguyễn Thỉ dòng nước đục ngầu nhấn chìm. Cô bé cuống quýt chạy mà chú ý đường chân, càng để ý xem lúc chạy qua ai bên cạnh .
Ánh Trăng Dẫn Lối
Chỉ cảm thấy đang chạy thì đột nhiên một lực khá mạnh đẩy từ phía . Chưa kịp phản ứng thì chân hẫng một cái, cả lao đầu xuống .
Nói trùng hợp cũng thật trùng hợp.
Bên vặn là một cái hố sâu. Có lẽ đối với lớn chỗ nước đó nông, nhưng với Nguyễn Kiều Kiều cao đến mét hai thì sâu. Cô bé lao đầu xuống, chút chậm trễ, ngập đầu ngay lập tức.
Biến cố xảy quá nhanh, đều thấy nhưng kịp phản ứng. Đợi đến khi phản ứng , sắc mặt ai nấy đều biến đổi.
“Kiều Kiều!”
“Em gái!”
“...” Vô tiếng gào thét xé lòng đồng loạt vang lên.
Nguyễn Kiều Kiều đều thấy. Khoảnh khắc rơi xuống nước, tai cô bé tràn đầy bùn nước, mắt theo bản năng nhắm nghiền, khiến thế giới của cô bé chìm trong bóng tối, tai chỉ thấy tiếng nước ục ục.
Tiếng kêu gào bên ngoài đối với cô bé như vọng từ nơi xa, xa...
Cô bé giãy giụa ngoi lên, nhưng mũi chân chạm đáy, tay quơ quào mấy cái vẫn nước bùn bao vây, tìm điểm tựa nào...
Sau khi Nguyễn Kiều Kiều rơi xuống hố sâu, đầu tiên nhảy xuống nước là Hứa Tư gần nhất. Kiếp bơi, kiếp cơ thể bơi , nhưng dù cũng là đầu tiên nhảy xuống, nỗ lực ôm lấy Nguyễn Kiều Kiều đang chìm nghỉm, đạp chân đẩy cô bé lên.
Tiếp theo là ba lớn học cấp hai nhà họ Nguyễn.
Nguyễn Kiều Kiều nhỏ, thấp, cái hố đối với cô bé là chí mạng, nhưng đối với mấy lớn thì cũng chỉ đến cổ.
Mấy xúm vớt Nguyễn Kiều Kiều từ trong nước lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-308-chet-duoi-5.html.]
Cả quá trình cũng chỉ mất mười mấy giây.
Nguyễn Kiều Kiều sặc nhiều nước bùn.
“Kiều Kiều, Kiều Kiều!” Ôm Nguyễn Kiều Kiều lòng, mặt Nguyễn Hạo trắng bệch, sắc mặt mấy khác cũng chẳng khá hơn là bao.
Trên bờ, Nguyễn Vĩ và Nguyễn Khánh sợ đến mức run lẩy bẩy, chân mềm nhũn dám bước tới.
Ôm Nguyễn Kiều Kiều hôn mê bất tỉnh, Nguyễn Hạo . Cũng may lúc Nguyễn Kiến Đảng viện, Nguyễn Tuấn ở chăm sóc, thấy mấy tờ tranh tuyên truyền cách sơ cứu c.h.ế.t đuối treo tường. Cậu hai lời, đón lấy Nguyễn Kiều Kiều từ tay Nguyễn Hạo bắt đầu sơ cứu.
Mới ấn hai ba cái, Nguyễn Kiều Kiều ộc một ngụm nước bùn, cũng tỉnh .
Chỉ là...
Cô bé trừng mắt, chằm chằm về một hướng, dường như đang ai đó.
“Kiều Kiều!” Nguyễn Thỉ vốn chạy tít lên phía thấy động tĩnh bên liền chạy như bay trở .
Nguyễn Kiều Kiều chạy tới, quỳ xuống mặt , chớp mắt, ngay đó nước mắt giàn giụa...
Chỉ cảm thấy tim như d.a.o cứa... Đau đến mức c.h.ế.t .
Nếu đầu tiên trong mơ cô bé thấy cảnh tượng Nguyễn Khánh c.h.ế.t chỉ là trùng hợp, thì , cảnh tượng Nguyễn Thỉ c.h.ế.t đuối mà cô bé thấy ngay lúc chìm trong nước chứng minh: Tất cả những chuyện , thực sự trùng hợp tai nạn, mà là do con !
Và đó ——
Nguyễn Kiều Kiều dám nghĩ, cũng thể nghĩ, lồng n.g.ự.c như ai đó x.é to.ạc một vết thương, m.á.u tươi đầm đìa.