Mèo Béo Xuyên Sách Trở Thành Bé Cưng Ở Thập Niên - Chương 309: Chết đuối (6)

Cập nhật lúc: 2025-12-17 10:19:23
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Kiều Kiều?” Nguyễn Tuấn thấy Nguyễn Kiều Kiều tỉnh cũng thở phào nhẹ nhõm. Thấy cô bé mãi, tưởng thương, vội vàng kiểm tra cơ thể cô bé, thấy mới ôm cô bé lòng, đau lòng an ủi: “Đừng , , .”

 

Đáp lời là những giọt nước mắt lặng lẽ rơi của Nguyễn Kiều Kiều, nhưng điều còn khiến em nhà họ Nguyễn đau lòng hơn cả tiếng lớn.

 

Cách đó xa, Ngũ Y Đình mặt cắt còn giọt máu, cá rơi đầy đất cũng dám nhặt, chột giấu tay lưng, định bỏ .

Ánh Trăng Dẫn Lối

 

Chỉ là —— nhà họ Nguyễn ai mù cả.

 

Bờ sông cũng chẳng vật cản gì, lúc Nguyễn Kiều Kiều chạy đường, ít theo cô bé. Cái đẩy của Ngũ Y Đình tự nhiên cũng lọt mắt mấy em nhà họ Nguyễn.

 

Nguyễn Kiệt thấy Nguyễn Kiều Kiều , là đầu tiên dậy. Thấy Ngũ Y Đình định chạy, tức giận lao tới. Trước đ.á.n.h con gái, nhưng giận quá mất khôn, túm tóc cô , hai lời đạp cô xuống cái hố Nguyễn Kiều Kiều rơi xuống.

 

Ngũ Y Đình giãy giụa một chút nhưng thành công, đẩy ngã xuống hố nước. Chẳng qua cô bơi thành thạo, trừ lúc đầu hoảng loạn vùng vẫy vài cái, đó tự nổi lên .

 

giãy giụa bò lên bờ lóc tủi : “Nguyễn Kiệt cái gì thế!”

 

Nguyễn Kiệt nhảy từ bờ xuống, đá thêm một cú vai cô , gầm lên: “Ngũ Y Đình, mày tưởng bọn tao mù hết cả ! Không thấy mày đưa tay đẩy Kiều Kiều chắc!”

 

“Tao ! Tao !” Lại đá xuống vũng nước, vai đau điếng, Ngũ Y Đình gào biện minh: “Tao , mày vu oan cho tao! Hu hu... mày thế bằng chứng gì !”

 

Vừa cố bò lên bờ, Nguyễn Kiệt động thủ, nhưng cô cũng bò lên nổi.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-309-chet-duoi-6.html.]

Bởi vì tiếp đó, Nguyễn Thỉ, Nguyễn Lỗi, Nguyễn Bác đều nhảy xuống theo, vây quanh cái hố đó, bốn hợp sức chặn đường lên của Ngũ Y Đình.

 

Ngũ Y Đình ấn xuống, uống no một bụng nước bùn, dần dần sức giãy giụa yếu hẳn . Những đứa trẻ khác bên cạnh thấy, một câu cũng dám ho he, còn sợ hãi lùi mấy bước, sự hung hãn của em nhà họ Nguyễn dọa cho khiếp vía.

 

Mắt thấy Ngũ Y Đình sắp c.h.ế.t đuối, bên Nguyễn Hạo mới cao giọng gọi: “Thả nó .”

 

Bốn lúc mới miễn cưỡng buông tha cho cô .

 

Nguyễn Kiệt Ngũ Y Đình bò lên, bệt trong vũng bùn, thở thoi thóp vì sặc nước, giọng lạnh thấu xương: “Ngũ Y Đình, còn để tao thấy mày bắt nạt em gái tao, tao thề sẽ g.i.ế.c c.h.ế.t mày!”

 

“Tao , tao...” Ngũ Y Đình theo bản năng chối cãi.

 

“Đừng lắm lời, bọn tao mù, đều thấy hết , chính mày đẩy em gái tao!!” Nguyễn Bác gầm lên. Nếu đối phương là con gái, thực sự đá thẳng mặt nó .

 

“Mày thấy bọn tao nhất tránh xa một chút, nếu tao đảm bảo gặp nào đ.á.n.h đó .” Nguyễn Thỉ tuy chuyện gì xảy , nhưng sự ăn ý giữa em nhà họ Nguyễn luôn hiện hữu, cần hỏi cũng đoán phần nào.

 

Họ quan tâm mục đích cô là gì, là vô tình.

 

em gái họ suýt c.h.ế.t đuối, trong mắt họ đây là sự thật thể tha thứ!

 

Họ tự tay dìm c.h.ế.t cô ở đây là sự khoan dung lớn nhất đối với cô .

 

 

Loading...