Mèo Béo Xuyên Sách Trở Thành Bé Cưng Ở Thập Niên - Chương 313: Chết đuối (10)

Cập nhật lúc: 2025-12-17 10:19:27
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chỉ là khi phòng thu dọn quần áo bẩn và chậu nước tắm của Nguyễn Kiều Kiều, thấy lá bùa bình an ướt sũng và rách nát đặt ghế đẩu, cơn giận trong lòng bà bùng lên. Thực sự là tức chịu , bà sân , rút mấy nan tre từ cái chổi cùn, đùng đùng nổi giận sân .

 

Chỉ mấy đứa cháu hỏi: “Còn nhớ mấy ngày nay bà dặn dò thế nào ?”

 

Mấy nhóc đang thì thầm to nhỏ gì đó, thấy Nguyễn Lâm thị xách roi tre liền sợ im thin thít, ấp úng trả lời.

 

“Không bờ sông.”

 

“Không đến chỗ nước.”

 

“Không nghịch nước.”

 

“Giỏi lắm.” Nguyễn Lâm thị khẩy: “Bà còn tưởng chúng mày điếc hết cả lũ , hóa đều thấy cả, nhưng coi lời bà như gió thoảng bên tai ?”

 

Lời dứt, roi tre quất xuống mấy đứa.

 

Dọa cho Thịt Thịt đang xem náo nhiệt bên cạnh nhảy dựng lên ba thước, chui tọt cái thùng sắt trốn.

 

Mấy đứa lớn học cấp hai, thể đ.á.n.h như , Nguyễn Lâm thị chỉ thể trừng mắt chúng một cái thật dữ tợn. Khi đến mặt Nguyễn Kiều Kiều và Hứa Tư, bà cau mày hỏi: “Kiều Kiều, bà với cháu là đến chỗ nước ?”

 

Nhìn Nguyễn Lâm thị nghiêm khắc như , tim Nguyễn Kiều Kiều thắt , mếu máo gật đầu.

 

“Vậy tại cháu còn ?”

 

Nguyễn Kiều Kiều rũ mắt xuống, trả lời.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-313-chet-duoi-10.html.]

 

Nguyễn Kiều Kiều lớn thế từng đ.á.n.h đòn bao giờ, đến nửa câu nặng lời cũng từng , nhưng Nguyễn Lâm thị quyết tâm cho chúng một bài học nhớ đời, bèn nhẫn tâm : “Cháu cũng xòe tay đây!”

 

Nguyễn Kiều Kiều Nguyễn Lâm thị nghiêm khắc một nụ , trong lòng chua xót, vành mắt đỏ hoe chìa bàn tay nhỏ bé .

 

Mấy đứa đ.á.n.h xong và cả ba ông lớn thấy liền cuống lên, bất chấp đang phạt, dậy xúm vây quanh Nguyễn Kiều Kiều giữa. Thịt Thịt thấy tình hình cũng sợ c.h.ế.t xông tới.

 

“Bà nội, bà đ.á.n.h chúng cháu , đừng đ.á.n.h em gái!” Nguyễn Thỉ sốt sắng , chủ động chìa tay .

 

Ánh Trăng Dẫn Lối

Những khác cũng theo, đồng loạt đưa tay mặt Nguyễn Lâm thị.

 

“Gâu gâu gâu!” Thịt Thịt chồm hai chân lên, tuy gì nhưng đại khái cũng là đang xin tha.

 

“...” Nhìn cả đám con trai và con ch.ó trong sân đều che chở cho Nguyễn Kiều Kiều, trong lòng Nguyễn Lâm thị thực hài lòng, nhưng ngoài mặt vẫn giả vờ tức giận quát: “Tất cả về chỗ quỳ xuống ngay cho bà! Nói thêm một câu nữa bà đ.á.n.h đau hơn đấy!”

 

Mấy đứa , sợ chọc bà giận thêm, chỉ đành chậm chạp về chỗ cũ. Thịt Thịt nghiêng đầu ngó, chọn chỗ bên cạnh Nguyễn Khánh đang xếp hàng ngoài cùng, cũng xổm xuống, trông dáng.

 

Cảnh tượng vốn đang nghiêm túc, Thịt Thịt trò như khiến mấy đứa suýt nhịn .

 

“Bà nội, là tại chúng cháu trông em cẩn thận.” Nguyễn Bác cũng cố nén , nỡ để em gái nhỏ phạt, ngại ngùng với Nguyễn Lâm thị: “Bà đ.á.n.h thì cứ đ.á.n.h chúng cháu ạ.”

 

Nguyễn Lâm thị hừ lạnh một tiếng: “Anh tưởng các lớn thì dám đ.á.n.h hả? Lát nữa sẽ tính sổ với các .” Nói xong bà đến mặt Nguyễn Kiều Kiều: “Kiều Kiều, xòe tay .”

 

Từ khi đến thế giới , Nguyễn Kiều Kiều luôn hưởng sự cưng chiều của Nguyễn Lâm thị, đây là đầu tiên nặng lời như . Tuy bà chỉ vì sợ hãi, dạy cho cô bé một bài học, nhưng trong lòng cô bé vẫn cảm thấy tủi .

 

 

Loading...