Mèo Béo Xuyên Sách Trở Thành Bé Cưng Ở Thập Niên - Chương 315: Trừng phạt (2)

Cập nhật lúc: 2025-12-17 10:19:29
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Đường xa như mà cháu xách một sang đây ?” Nguyễn Lâm thị hỏi, vẻ mặt đầy vẻ đồng tình, bước tới nắm lấy cánh tay bé: “Mỏi tay lắm , thằng bé thật là, nặng như thế cháu gọi chú Nguyễn xách chứ.”

 

Nói bà vội vàng nhấc hai cái xô lên, xách trong sân.

 

“Cháu vất vả quá, cháu đợi đấy, bà chọn mấy con cá ngon cho cháu, cảm ơn cháu giúp đỡ...”

 

“Không cần, cần ạ.” Hứa Tiêu vội xua tay: “Cháu cũng bắt nhiều lắm, trong nhà còn đầy đấy, ăn đủ ạ.”

 

Ánh mắt về phía mười một đang xếp hàng bên , cuối cùng dừng Nguyễn Kiều Kiều mắt đỏ hoe: “Bà Nguyễn, Kiều Kiều thế ạ?”

 

“Nó , , hiểu chuyện quá nên bà mắng cho vài câu để nó nhớ đời mà.” Nguyễn Lâm thị trả lời bâng quơ. Nhớ trong nhà còn ít kẹo trái cây, thằng bé lấy cá nên bà : “Cháu đợi bà ở đây một lát, bà lấy cho cái ngon lắm.”

 

Nói xong bà buồng trong.

 

Hứa Tiêu nhà, chậm rãi về phía nhóm Nguyễn Kiều Kiều.

 

Nguyễn Kiều Kiều cúi gằm đầu, khác hẳn dáng vẻ hoạt bát đáng yêu thường ngày. Hứa Tiêu cảm giác gì, chỉ thấy cô bé nên như .

 

Cậu nhỏ giọng hỏi cô bé: “Kiều Kiều, bà mắng em ?”

 

“Đâu chỉ mắng, còn đ.á.n.h nữa đấy! Bà nội cũng thật là tàn nhẫn.” Đứng ở đầu bên , Tiểu mập mạp đến giờ vẫn tin nổi Nguyễn Lâm thị đ.á.n.h Nguyễn Kiều Kiều. Chỉ là mặt bà dám , bà vắng mới dám lầm bầm, vẻ mặt thể tin nổi.

 

“Có đau ?” Hứa Tiêu về phía Nguyễn Kiều Kiều.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-315-trung-phat-2.html.]

Nguyễn Kiều Kiều liếc một cái, đang buồn, chẳng gì.

 

Cô bé , Hứa Tư bên cạnh sắc mặt khó coi. Hứa Tiêu định hỏi thêm gì đó, mở miệng thì Nguyễn Lâm thị từ trong buồng , tay cầm một nắm kẹo và một quả táo.

Ánh Trăng Dẫn Lối

 

“Tiểu Tiêu , cháu lấy cá thì cầm ít đồ ăn vặt , nếu thì xách cá về.” Nguyễn Lâm thị nhét táo và kẹo tay Hứa Tiêu, đồng thời .

 

Hứa Tiêu thấy bà giống đang đùa liền gật đầu, nhận lấy những món đồ ăn vặt quý giá đối với .

 

Thực đến nhà họ Nguyễn chỉ để trả xô và cá, càng vì mấy thứ đồ ăn vặt , mà chỉ xem Nguyễn Kiều Kiều đỡ hơn . Giờ thấy cô bé , cũng yên tâm, nán nhà họ Nguyễn nữa, về.

 

Cậu , Nguyễn Lâm thị trừng mắt mấy đứa đang xếp hàng, chỉ tiếc rèn sắt thành thép : “Nhìn , xem! Lớn hơn bao nhiêu mà bao giờ mới hiểu chuyện hả!” Nói xong bà lắc đầu, ngoài gọi Nguyễn Kiến Đảng và Nguyễn Kiến Quốc về ăn cơm.

 

Nguyễn Kiến Quốc và Nguyễn Kiến Đảng trở về, thấy cảnh tượng đều sững sờ. Mấy đứa con trai phạt thì lạ, nhưng cục cưng của cũng đấy thế ?

 

Khuôn mặt nhỏ nhắn nhăn nhó khổ sở, Nguyễn Kiến Quốc xót xa vô cùng, cửa định chạy ôm con gái thì Nguyễn Lâm thị bên gầm lên: “Anh mà bước qua đó thì cũng đấy luôn , tối nay nhịn cơm!”

 

“...” Nguyễn Kiến Quốc.

 

Đáng thương , đàn ông to lớn thế mà vẫn sợ .

 

Lặng lẽ rụt bàn tay to , chỉ nháy mắt với Nguyễn Kiều Kiều một cái bất đắc dĩ nhà chính .

 

Một bàn thức ăn ngon bày lên, chỉ ba ăn.

 

 

Loading...