Mèo Béo Xuyên Sách Trở Thành Bé Cưng Ở Thập Niên - Chương 323: Làm rượu (4)

Cập nhật lúc: 2025-12-17 11:08:05
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Người bên cạnh đều tự giác lùi phía , sợ vạ lây.

 

Ngô Nhạc ngẩn , sợ đồ đạc trong phòng va hỏng, định tiến lên can ngăn nhưng thằng nhóc mập bên cạnh kéo .

 

"Thím út, thím đối thủ của bọn họ , đừng , chờ cháu gọi bà nội." Thằng nhóc mập thạo xử lý mấy vụ , xong đầu chạy chỗ cầu thang, gào toáng xuống : "Bà ơi! Bà nội! Có đ.á.n.h ! Đập hỏng phòng của em gái ! Bà mau lên đây!"

 

Tiếng gào dứt, Nguyễn Lâm thị ở lầu gần như lao lên ngay lập tức, gân xanh trán nổi lên từng đường.

 

Trên tay bà còn đang bưng cái khay đựng hạt dưa đậu phộng mời khách, thấy kẻ dám đ.á.n.h trong nhà , bà tức giận đập mạnh cái khay xuống cái bàn mặt.

 

"Rầm" một tiếng, hạt dưa đậu phộng văng tung tóe ngoài.

 

Thằng nhóc mập thấy phí phạm quá, vội vàng dùng tay vơ vét, nhét đầy túi quần, còn lấy lòng hỏi Nguyễn Kiều Kiều , điệu bộ như c.ắ.n hạt dưa xem kịch .

 

"..." Nguyễn Kiều Kiều nở một nụ xã giao.

 

Thật bội phục sự vô tư lự của ông .

Ánh Trăng Dẫn Lối

 

Cú đập khay xuống bàn ngay lập tức hai đang đ.á.n.h túi bụi tỉnh ngộ.

 

Hai kẻ còn hung hăng như gà chọi, lập tức co rúm như con chim cút, đều cúi gằm mặt, sợ hãi sắc mặt lạnh tanh của Nguyễn Lâm thị.

 

Nguyễn Lâm thị tới, vỗ tay, lạnh hỏi: "Sao thế? Sao đ.á.n.h nữa? Vừa nãy còn đ.á.n.h hăng lắm mà? Đánh tiếp chứ!"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-323-lam-ruou-4.html.]

Nhìn bộ dạng của bà Nguyễn, Ngô Thải Vân chút sợ, mấp máy môi lí nhí biện minh: "Thím Nguyễn, cháu gây sự , thật sự là mụ Lưu Mai quá quắt quá, cháu tức chịu mới động thủ..." Càng về , giọng càng nhỏ dần.

 

thế nào nữa, ở nhà lầu mới của , ngày đại hỉ mà đ.á.n.h như thì lý do gì cũng chấp nhận .

 

Ngô Thải Vân tự đuối lý nên im bặt, ngượng ngùng lảng tránh ánh mắt.

 

Bên Lưu Mai phục, chỉ Ngô Thải Vân : "Rốt cuộc là ai quá quắt? Ngô Thải Vân, mày cho rõ ràng! Nếu cái miệng mày phun phân thì tao chẳng đ.á.n.h mày."

 

Nhìn Lưu Mai hận thể lao đ.á.n.h tiếp, sắc mặt Nguyễn Lâm thị càng thêm khó coi.

 

Bà chẳng thèm nhiều, đến mặt Lưu Mai, tóm lấy tay mụ lôi xềnh xệch xuống lầu.

 

Lưu Mai còn đang mải c.h.ử.i Ngô Thải Vân, thấy Nguyễn Lâm thị sừng sững mặt thì giật .

 

Chưa kịp phản ứng, cổ tay Nguyễn Lâm thị siết chặt, kéo , cứ thế lôi thẳng một mạch xuống lầu.

 

Dưới nhà, Nguyễn Kiến Quốc dẫn mấy tạp vụ cũ của cửa, bước thấy một tay lôi một phụ nữ xuống, tóc tai rũ rượi như con điên, giật vội vàng đón lấy.

 

"Mẹ, chuyện gì thế ?" Cố kỹ mới nhận lôi là Lưu Mai.

 

"Sao ?" Nguyễn Lâm thị khẩy, ánh mắt quét về phía Hứa Kiến Lâm đang xổm ở cổng hút thuốc, c.h.é.m gió hăng say với khác: "Kiến Lâm, đây cho thím , chuyện là thế nào?"

 

"Chúng hàng xóm bao nhiêu năm nay, chỗ nào xin nhà ? Mà khiến vợ hận bà già đến thế, lúc nào quậy, cứ chọn đúng cái ngày vui như hôm nay mà quậy?!"

 

 

Loading...