Lần ở bờ sông, Nguyễn Kiều Kiều chạy ngang qua mặt nó. Trong khoảnh khắc đó, nó cũng tại đột nhiên nảy sinh một ý nghĩ xa, một ý nghĩ khiến nó màng đến hậu quả.
Nó chỉ nghĩ rằng, nếu Nguyễn Kiều Kiều c.h.ế.t , nhà họ Nguyễn sẽ còn đứa con gái , Nguyễn Lâm thị cũng còn đứa cháu gái .
Liệu Nguyễn Lâm thị chuyển sự chú ý sang nó ? Vị trí đó ở nhà họ Nguyễn thể thuộc về nó ?
Và liệu Triệu Lệ, khi còn Nguyễn Kiều Kiều nữa, đổi ý định mà nhận nó con nuôi ?
Nó chỉ cần nghĩ đến những điều đó, nghĩ đến cuộc sống tươi thể , là kìm mà đẩy Nguyễn Kiều Kiều một cái.
Chỉ là...
Khi thấy Nguyễn Kiều Kiều sặc nước, em nhà họ Nguyễn vớt lên, nó liền hối hận, đột nhiên tỉnh ngộ.
Nó thực sự Nguyễn Kiều Kiều c.h.ế.t, nó chỉ là... chỉ là hy vọng cũng thể cuộc sống như cô, dù chỉ bằng một phần nghìn thôi, nó cũng mãn nguyện !
Ngày hôm khi Nguyễn Kiều Kiều gặp nạn, Nguyễn Lâm thị tìm đến tận cửa.
Đó là đầu tiên nó thực sự thấy sự lạnh lùng từ bà hiền từ dành cho . Ánh mắt đó như thể ghét cay ghét đắng nó, thêm một cái cũng thấy bẩn thỉu.
Bà gọi nó là Đình t.ử Tiểu Đình như nữa, cũng chẳng với nó câu nào, chỉ với thím nó hai câu. Hai câu đó đến giờ nó vẫn nhớ như in.
Bà : "Nếu cục cưng nhà mệnh hệ gì, cái mạng hèn của con bé nhà cô đền mạng cho cục cưng nhà !"
Mạng hèn...
Bà mạng nó là mạng hèn.
Người duy nhất đời từng đối với nó, từng hiền từ với nó, nó là mạng hèn. Khoảnh khắc , Ngũ Y Đình cảm thấy trái tim như thủng một lỗ lớn, gần như còn cảm giác đau đớn, tê liệt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-372-y-xau-2.html.]
Sau đó, Nguyễn Lâm thị , thím Ngũ treo nó lên đ.á.n.h một trận thừa sống thiếu c.h.ế.t, tối hôm đó cho nó uống một ngụm nước, ăn một hạt cơm.
Nửa đêm hôm đó, nó đau đói trong đống củi, cảm thấy sắp c.h.ế.t đến nơi thì một con rắn trắng bò . Nó ăn thịt nó, cũng c.ắ.n c.h.ế.t nó, mà quấn gãy một cánh tay của nó.
Thím nó tiếc tiền, chịu chữa trị cho nó, để mặc nó tự sinh tự diệt. Giờ cánh tay đó lành nhưng vặn vẹo biến dạng.
Hiện tại mỗi khi trời trở gió trở trời, cánh tay đó đau nhức dữ dội, khiến nó luôn cảnh giác, tuyệt đối dám gì Nguyễn Kiều Kiều nữa. Giờ thấy cô, theo bản năng nó liền trốn tránh.
Nó đến đây quả thực mục đích gì khác, chỉ là ngưỡng mộ, hôm nay họ đăng ký nhập học, một chút, như thể thì chính nó cũng học theo.
Nguyễn Kiều Kiều tới.
Đây là đầu tiên cô thực sự đối mặt với Ngũ Y Đình hơn một tháng.
So với lúc cô mới đến, Ngũ Y Đình gầy hơn nhiều, gầy đến mức cả như búp bê xương khô. Trước nó với Nguyễn Kiều Kiều quan hệ , Nguyễn Kiều Kiều thường xuyên tiếp tế cho nó, thỉnh thoảng còn ăn chực cơm nhà họ Nguyễn nên cuộc sống đến nỗi quá khổ sở.
hiện tại...
Nhìn Ngũ Y Đình mặt, Nguyễn Kiều Kiều nên gì.
Thực cô hiểu Ngũ Y Đình.
Nó sống khổ quá, nó cuộc sống hơn nên con sẽ tàn nhẫn hơn một chút, tâm địa cũng sẽ nhiều toan tính hơn những đứa trẻ khác, bởi vì đó là hy vọng sống sót duy nhất của nó, điều thực sự gì đáng trách.
Chẳng câu "Người vì , trời tru đất diệt" ?
Chỉ là...
Nó ngàn vạn nên đưa tay về phía cô.
Ánh Trăng Dẫn Lối