Những ân oán giữa nó và nguyên chủ, cô bao giờ định xen . Cô luôn chỉ một nữ phụ mờ nhạt, bảo vệ cho nhà họ Nguyễn, vui vẻ trưởng thành, ở bên họ mãi mãi, sống những ngày tháng hạnh phúc.
Cô thực sự gây khó dễ cho nó, bất kỳ dính dáng gì đến nam nữ chính.
nó cứ cố tình động chạm đến cô.
Vậy thì đừng trách cô khách sáo. Hiện tại cô chiếm hết thiên thời địa lợi nhân hòa, chỉnh c.h.ế.t nó cũng chẳng việc gì khó.
Cô liếc Ngũ Y Đình đang sợ hãi run lẩy bẩy, sang mấy : "Anh, để ."
Thằng nhóc mập vẻ , nhưng lời Nguyễn Kiều Kiều họ luôn theo, đành miễn cưỡng tránh đường. Đương nhiên, lời cảnh cáo thì thể thiếu: "Ngũ Y Đình tao cảnh cáo mày, nếu mày còn dám bắt nạt em gái tao, em tao sẽ tha cho mày !"
Ngũ Y Đình đỏ hoe mắt Nguyễn Kiều Kiều một cái, c.ắ.n chặt môi bỏ chạy.
Phía , Thư Lãng đỗ xe xong tới. Thịt Thịt chạy , thấy Ngũ Y Đình bỏ chạy còn định đuổi theo vài bước nhưng Nguyễn Kiều Kiều gọi .
"Là bạn của Kiều Kiều ? Sao mời nhà chơi?" Thư Lãng tò mò hỏi, xổm xuống mặt Nguyễn Kiều Kiều, vén tóc mái dính mồ hôi trán cô bé.
"Mới là bạn ." Nguyễn Khánh trả lời, ánh mắt đầy vẻ ghét bỏ thèm che giấu, giọng điệu cũng tức tối vô cùng: "Lần em gái nó đẩy xuống sông, suýt chút nữa c.h.ế.t đuối. Bà nội vì chuyện còn phạt em gái, bà là cưng chiều em gái nhất đấy!"
"Cháu cái gì?" Thư Lãng , mày lập tức nhíu , cũng phắt dậy: "Kiều Kiều từng đuối nước?"
Nguyễn Kiều Kiều liếc Nguyễn Khánh, Nguyễn Khánh chột ngậm miệng.
Sau khi chuyện đó xảy , họ còn định tìm Ngũ Y Đình gây sự, nhưng Nguyễn Kiều Kiều cho, cũng cấm họ ngoài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-373-y-xau-3.html.]
Họ giờ vẫn luôn theo, chỉ là nhịn lâu trong lòng khó tránh khỏi oán khí, Thư Lãng hỏi là tuôn một tràng đầy tức giận.
Mà biểu cảm của Thư Lãng khi chuyện còn nghiêm trọng hơn họ tưởng tượng nhiều.
Anh cúi bế Nguyễn Kiều Kiều lên, với mấy nhóc: "Tất cả theo ." Nói xong .
"Cậu?" Đột nhiên bế lên, Nguyễn Kiều Kiều giãy giụa một chút, nhưng thấy biểu cảm bình thường của Thư Lãng liền im bặt.
Khi Thư Lãng yêu chiều cô, cảm giác đó đúng là như tắm gió xuân, ánh mắt ngập tràn cưng chiều, như thể hái trời xuống cho cô cũng .
khi nghiêm túc, biểu cảm đó, ánh mắt đó thực sự đáng sợ.
Nguyễn Kiều Kiều và mấy nhóc đều dọa sợ, lo lắng , luống cuống theo về nhà lầu.
Ánh Trăng Dẫn Lối
Nguyễn Khánh càng hối hận vả miệng , hận cái mồm bép xép giữ kín chứ?
Nguyễn Lâm thị đang bận nấu cơm trưa trong bếp, thấy mấy nhóc , cửa nghi hoặc hỏi: "Sao ? Còn định ăn chực ?" Giọng điệu chê bai mặt.
Mấy nhóc , ai dám ho he.
Thư Lãng đặt Nguyễn Kiều Kiều xuống, với Nguyễn Lâm thị: "Thím, thím đây, cháu chuyện hỏi thím."
Biểu cảm của Thư Lãng nghiêm túc, nghiêm túc đến mức Nguyễn Lâm thị cũng thấy căng thẳng. Bà lau tay tạp dề ngực, tới hỏi: "Sao thế? Có mấy thằng nhóc..."