Mèo Béo Xuyên Sách Trở Thành Bé Cưng Ở Thập Niên - Chương 388: Sủng ái (5)

Cập nhật lúc: 2025-12-18 04:31:21
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nguyễn Thỉ và Nguyễn Kiệt lên cấp hai, giờ trong bốn em thì Nguyễn Phong lớn nhất và cũng lý trí nhất.

 

"Anh Phong, thằng nhãi bắt nạt em gái !" Nguyễn Vĩ hét lên, hiểu can ngăn.

 

Nguyễn Phong lườm một cái, thấy, nhưng thể đ.á.n.h ở đây ?

 

Cậu kéo Nguyễn Vĩ gần, hạ giọng : "Giờ em đ.á.n.h nó, lát nữa cô giáo thì thế nào?" Mắt nháy nháy với Nguyễn Lỗi (nhóc mập) bên , Nguyễn Lỗi lập tức hiểu ý.

 

Ở trường tiện đ.á.n.h , sợ gây chú ý với giáo viên, nhưng tan học thì giáo viên quản !

 

"Được lắm, mày cứ đợi đấy!" Nguyễn Khánh chỉ mặt Hứa Thành, buông lời đe dọa.

 

"Em gái đau ?" Dọa xong, Nguyễn Khánh cầm tay Nguyễn Kiều Kiều lên, vẻ mặt xót xa, cúi đầu định thổi cho cô, nhưng miệng chu lên thì bàn tay nhỏ mũm mĩm một bàn tay khác giật lấy.

 

Hứa Tư vết đỏ mu bàn tay Nguyễn Kiều Kiều, sắc mặt khó coi cực độ.

 

Toàn tỏa khí lạnh khiến Nguyễn Khánh sợ đến mức dám hó hé câu nào.

 

"Không đau , Tư, giúp em phát nốt kẹo ." Nguyễn Kiều Kiều rụt tay về , cô cũng để ý lắm, thực cũng chẳng đau mấy.

 

Hứa Tư gật đầu, nhận lấy túi kẹo tay cô, tiếp tục phát.

 

Nguyễn Kiều Kiều về chỗ , mấy ông cũng theo. Thằng nhóc mập lên ghế của Hứa Tư, dang rộng hai tay hô lớn: "Trật tự, trật tự nào! Đây là em gái tao, tao cho chúng mày , đừng mà nghĩ đến chuyện bắt nạt em tao. Nếu tao đứa nào dám động đến nó, chín em nhà tao sẽ tha cho !"

 

"Không dám ."

 

"Sẽ mà."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-388-sung-ai-5.html.]

"..."

 

Trong lớp vang lên tiếng phụ họa rào rào.

 

Nguyễn Kiều Kiều cho họ kẹo ăn, như thế đương nhiên họ sẽ bắt nạt. Giờ tận chín , còn chơi với đám đầu gấu trong lớp, bọn họ càng dám động .

Ánh Trăng Dẫn Lối

 

Nguyễn Kiều Kiều ôm mặt, gì cho , đành ngẩng lên tươi nhắc nhở mấy ông bỗng nhiên đổi hình tượng thành lưu manh: "Các ơi, sắp đến giờ truy bài , các về lớp , lát nữa cô giáo em đấy."

 

"Được , các về lớp đây. Này, trứng luộc cho em ăn ." Nguyễn Phong lấy từ trong túi một quả trứng luộc.

 

Nguyễn Khánh bên cạnh thấy thế thì tiếc hùi hụi, hối hận vì ăn mất quả trứng của đường .

 

Cậu vội vàng bày tỏ lòng thành với Nguyễn Kiều Kiều: "Em gái yên tâm, mai nhất định để dành trứng cho em."

 

"Vâng ạ." Nguyễn Kiều Kiều cũng từ chối, ngọt ngào cảm ơn.

 

Bên , Hứa Tư phát kẹo xong , bên cạnh ghế của , chằm chằm dấu chân đó, ngẩng lên thằng nhóc mập.

 

Thằng nhóc mập rụt cổ .

 

Cực chẳng , đành dùng tay áo lau sạch dấu chân ghế.

 

Thực em nhà họ Nguyễn đều thấy Hứa Tư tà môn. Rõ ràng nhỏ hơn họ, nhưng khi đôi mắt đó chằm chằm ai, họ đều cảm thấy ớn lạnh sống lưng, đó sẽ những hành động hèn nhát, xong việc hối hận.

 

nếu tình huống đó lặp , họ vẫn sẽ nhanh chóng chịu thua... Cứ lặp lặp như , chẳng tà môn thì là gì?

 

Chào hỏi xong xuôi ở lớp Nguyễn Kiều Kiều, mấy ông mới mãn nguyện về.

 

 

Loading...