Mèo Béo Xuyên Sách Trở Thành Bé Cưng Ở Thập Niên - Chương 399: Mộ của Thư Khiết (4)

Cập nhật lúc: 2025-12-18 04:31:32
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Cháu bảo con bé rốt cuộc là thế nào, biền biệt cả năm trời..." Nguyễn Lâm thị ôm mặt, nấc lên. Trong lòng bà, nguyên nhân bệnh tình của Nguyễn Kiều Kiều đều do Thư Khiết mà .

 

Thực bà vẫn oán hận Thư Khiết.

 

lời thể mặt Nguyễn Kiến Quốc, thể mặt bất kỳ ai trong nhà họ Nguyễn, và càng thể mặt Nguyễn Kiều Kiều.

 

Thư Khiết tìm , đó là lẽ thường tình. Bố sức khỏe yếu, cô ở bên chăm sóc cũng là điều nên .

 

Chỉ là con ai cũng sự ích kỷ.

 

Nguyễn Lâm thị cũng .

 

Sự ích kỷ của bà ở Nguyễn Kiều Kiều.

 

Từ trận ốm nặng đó, Nguyễn Kiều Kiều quên hết thứ về Thư Khiết, Nguyễn Lâm thị liền cho rằng chuyện là do Thư Khiết gây .

 

Có lúc bà mong Thư Khiết mau chóng trở về để giải quyết vấn đề tận gốc rễ, nhưng lúc sợ cô . Như thể cô về thì sẽ chuyện gì đó đổi – bà diễn tả cảm giác đó, chỉ là trực giác mách bảo.

 

Triệu Lệ gì, suốt buổi chỉ im lặng lắng Nguyễn Lâm thị trút bầu tâm sự.

 

Mãi đến khi Nguyễn Lâm thị xong, bà mới lên tiếng: "Thím , tuy cháu rốt cuộc là chuyện gì, nhưng cháu tin thím. Cháu sẽ nhờ hỏi thăm xem ở cao nhân giúp đỡ."

 

Chuyện tâm linh , tin thì , tin thì .

 

Trước Triệu Lệ thực sự tin, nhưng vì chuyện nhà họ Nguyễn mà bà bắt đầu tin.

 

Bởi vì nhiều chuyện thực sự thể dùng lẽ thường và khoa học để giải thích.

 

"Triệu Lệ , Kiều Kiều nuôi như cháu đúng là phúc phận của con bé." Nguyễn Lâm thị cảm động .

 

Triệu Lệ vỗ tay bà, thở dài: "Thím thế thì khách sáo quá. Thím yên tâm, Kiều Kiều nhất định sẽ khỏe . Chúng nhiều yêu thương, che chở con bé như , cho dù ông trời cướp cũng đừng hòng mơ tưởng!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-399-mo-cua-thu-khiet-4.html.]

 

Ánh Trăng Dẫn Lối

Nguyễn Lâm thị gật đầu lia lịa. , cho dù là ông trời cướp, bà cũng sẽ liều cái mạng già để giành cháu.

 

Nguyễn Kiều Kiều ở quán đến hơn 3 giờ chiều.

 

4 giờ quán bắt đầu nghỉ ngơi. Bàn khách do Lục Chí Uy mời giải tán từ hơn 2 giờ. Lúc tính tiền, Nguyễn Kiến Quốc dặn Nguyễn Kiến Dân lấy tiền.

 

Lục Chí Uy thế liền chịu, quát: "Hôm nay ngày đầu khai trương, chú tưởng là Tán Tài Đồng T.ử ( bé phát tài lộc) đấy ? Còn lấy tiền! Tưởng là đại gia thật chắc? Chú mà thế thì đến nữa ."

 

Đã đến thế , Nguyễn Kiến Quốc đành nhận tiền, nhưng giảm giá, cuối cùng thu mười tám đồng.

 

Ba bàn cộng thêm khách lẻ cũng thu hơn sáu mươi đồng. Trừ chi phí , buổi trưa hôm nay cũng lãi kha khá.

 

Ngô Nhạc bên cạnh mà chép miệng, thầm nghĩ nếu ngày nào cũng buôn bán thế thì một tháng chẳng kiếm cả trăm đồng ?

 

Trừ chi phí thì vẫn hơn công nhân gấp trăm .

 

Huống chi đây mới chỉ là buổi trưa, còn buổi tối nữa chứ.

 

Tính kiểu gì cũng lãi to.

 

Tâm tư Ngô Nhạc bắt đầu xao động.

 

Tuy nhiên vì chuyện của Nguyễn Kiều Kiều, Nguyễn Lâm thị thấy quán kiếm tiền cũng chẳng vui vẻ gì.

 

Sợ tối trời khó , bà bế cháu nhờ xe Triệu Lệ về . Mấy nhóc tuy về nhưng xe ba bánh của Nguyễn Kiến Quốc chậm chở hết , đành theo Nguyễn Kiến Đảng về bằng xe khách.

 

Ba gia đình thì ở phụ giúp đến tối quán đóng cửa mới về thị trấn.

 

Về đến nhà họ Nguyễn, Triệu Lệ ôm Nguyễn Kiều Kiều an ủi một lúc, thấy trời muộn mới luyến tiếc về.

 

 

Loading...