Mèo Béo Xuyên Sách Trở Thành Bé Cưng Ở Thập Niên - Chương 400: Thư Khiết (1)

Cập nhật lúc: 2025-12-18 04:31:33
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hơn 6 giờ tối.

 

Mặt trời xuống núi. Nguyễn Lâm thị đang bận rộn nấu cơm chiều trong bếp. Mấy nhóc cùng Nguyễn Kiều Kiều và Hứa Tư đang chơi lầu. Các trai đều lo lắng cho Nguyễn Kiều Kiều, cố gắng dỗ dành cô bé vui.

 

tâm trạng Nguyễn Kiều Kiều thực sự , cô ôm Tam Mao thẫn thờ ghế.

 

Khi lầu vang lên tiếng hô hoán kinh ngạc, Nguyễn Kiệt đang sức trêu đùa Nguyễn Kiều Kiều. Nguyễn Thỉ đang dựa cửa sổ ngoài, tiếng động liền chú ý, xuống thì trố mắt kinh ngạc.

 

Mắt vẫn dán chặt ngoài, tay vẫy Nguyễn Kiệt lia lịa: "Kiệt tử, Kiệt tử, em xem , mau xem , đó là bác gái cả ?"

 

Nguyễn Kiệt phắt .

 

Trong chốc lát quên bẵng cả Nguyễn Kiều Kiều, lao cửa sổ nhoài xuống. Dù chỉ thấy một bóng lưng, nhưng cái bóng đó cũng đủ khiến kích động tột độ.

 

Đó thực sự là !

 

Thực sự là bà!

 

Ánh Trăng Dẫn Lối

Nguyễn Kiệt sướng phát điên, hét lớn với Nguyễn Kiều Kiều: "Em gái, về !" Nói xong lao như bay ngoài.

 

Mấy nhóc phía cũng ngạc nhiên, ngờ bác gái cả về lúc , cũng chạy theo Nguyễn Kiệt xuống xem náo nhiệt.

 

Chỉ Nguyễn Kiều Kiều ôm Tam Mao vẫn yên tại chỗ, như thể ảnh hưởng chút nào. bàn tay run rẩy tố cáo cảm xúc của cô lúc .

 

Hứa Tư ngay bên cạnh.

 

Lặng lẽ ở bên cô.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-400-thu-khiet-1.html.]

 

Nguyễn Kiều Kiều hỏi: "Anh Tư, nếu một ngày nào đó em đột nhiên biến mất, còn nhớ em ?"

 

"Không." Hứa Tư trả lời, sẽ để cô biến mất.

 

Nguyễn Kiều Kiều hiểu nhầm ý là sẽ nhớ, đôi môi nhỏ mím chặt, cô trượt xuống khỏi ghế. Cô , trốn cũng thoát , chi bằng thản nhiên đối mặt.

 

Thư Khiết rốt cuộc những gì, lá bùa hộ mệnh đó bảo vệ ai, tất cả đều gặp là thể trốn tránh .

 

Nguyễn Kiều Kiều đặt Tam Mao xuống đất, về phía cầu thang, lưng thẳng tắp như chiến sĩ dũng cảm trận.

 

Hứa Tư theo , ánh mắt từ đầu đến cuối rời khỏi cô.

 

Dưới lầu lúc là một cảnh tượng náo nhiệt khác hẳn. Nguyễn Kiệt chạy xuống, thấy phụ nữ xinh đang đám đông vây quanh, liền òa lao tới: "Mẹ!"

 

Người phụ nữ đang ứng phó với sự nhiệt tình của bà con lối xóm tiếng sang, thấy Nguyễn Kiệt lao tới, mắt bà cũng đỏ hoe.

 

Năm Thư Khiết về nông thôn bà mới 17 tuổi, 18 tuổi đến với Nguyễn Kiến Quốc, mười chín tuổi sinh Nguyễn Hạo. Giờ Nguyễn Hạo mười lăm tuổi, bà cũng phụ nữ ngoài ba mươi. thời gian ưu ái bà, bao năm trôi qua bà vẫn trẻ trung xinh như . Đương nhiên, sức hút lớn nhất của bà nhan sắc, mà là vẻ trí thức mà những phụ nữ khác ở thời đại .

 

Khí chất , con nhà dòng dõi thư hương trăm năm thì tuyệt đối thể .

 

Thấy con trai lao tới, Thư Khiết rưng rưng nước mắt, xổm xuống ôm chầm lấy bé.

 

"Tiểu Kiệt." Giọng dịu dàng như tiếng nước chảy, khiến cảm thấy dễ chịu.

 

"Mẹ, giờ mới về, con đợi lâu lắm , con cứ tưởng sẽ về nữa." Nguyễn Kiều Kiều nức nở. Thằng con trai choai choai bình thường đổ m.á.u đổ mồ hôi rơi lệ, nhưng vì chuyện của thầm bao nhiêu .

 

 

Loading...