Mèo Béo Xuyên Sách Trở Thành Bé Cưng Ở Thập Niên - Chương 405: Vốn là thân xác của Kiều Kiều (1)

Cập nhật lúc: 2025-12-18 04:31:39
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nguyễn Kiến Quốc luôn cưới Thư Khiết là do may mắn, nào dám ngăn cản bà về tìm . Hơn nữa, tin tưởng bà, tin bà nhất định sẽ về, bà loại bỏ chồng bỏ con.

 

Nên khi Thư Khiết lên phía Bắc tìm , đồng ý ngay lập tức.

 

chuyện hai em Nguyễn Hạo và Nguyễn Kiệt . Nguyễn Hạo ý kiến gì, nhưng Nguyễn Kiệt xông phản đối kịch liệt, sống c.h.ế.t chịu, bởi vì ở vùng quá nhiều tiền lệ bao giờ trở . Cho dù họ vợ con đề huề ở đây, nhưng khi tuyệt tình thì tàn nhẫn đến mức khiến phẫn nộ.

 

Tuy nhiên, sự phản đối của Nguyễn Kiệt chẳng đổi gì.

 

Cuối cùng, Thư Khiết vẫn .

 

Giấu Nguyễn Kiều Kiều.

 

Nguyễn Kiều Kiều tuy Nguyễn Lâm thị yêu thương, nhưng 5 năm qua cô bé do một tay Thư Khiết nuôi lớn, quấn . Một buổi tối thấy là cô bé sẽ tìm, sẽ , sẽ loạn lên.

 

Hai ngày đầu khi Thư Khiết , trong nhà còn miễn cưỡng dỗ dành , nhưng về thì cách nào dỗ nổi.

 

Và Liễu Chiêu Đệ nhân cơ hội , thừa lúc ai với Nguyễn Kiều Kiều rằng Thư Khiết bỏ trốn , cần cô bé nữa, sẽ sinh thêm nhiều em trai, căn bản sẽ cần cô bé, sẽ về nữa, cô bé sắp thành đứa trẻ .

 

Nguyễn Kiều Kiều một bạn chơi là Ngũ Y Đình.

 

Tuy còn nhỏ nhưng cô bé cũng nhà Ngũ Y Đình em trai nên bạn thường xuyên đánh, thường xuyên cơm ăn, quần áo lúc nào cũng rách rưới.

 

cũng vì quá nhỏ nên cô bé phân biệt lời của Liễu Chiêu Đệ là châm ngòi ly gián, cô bé tưởng thật là cần nữa.

 

Trưa hôm đó cô bé bỏ nhà , tìm .

 

Cơ thể nhỏ bé bước nền tuyết tan, vốn dĩ khó khăn, đó sơ ý trượt chân ngã xuống bờ mương, rơi xuống rãnh nước nhỏ.

 

Trời tháng ba rét căm căm, băng tuyết tan hết, lạnh thấu xương. Cô bé ngâm trong nước tuyết suốt bốn năm tiếng đồng hồ, mặc áo bông dày cộp nên thể cử động, kêu cứu cũng phát tiếng, chẳng ai đến cứu.

 

Cứ thế chịu đựng cái lạnh suốt bốn năm tiếng đồng hồ.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-405-von-la-than-xac-cua-kieu-kieu-1.html.]

Cho đến khi... mất ý thức.

 

Khi cô mở mắt nữa, cuối cùng cũng thấy đến cứu . Chỉ là, cô hiểu, tại xác bế lên, mà cô vẫn còn ngâm trong nước tuyết lạnh giá.

Ánh Trăng Dẫn Lối

 

Cô gào khàn cả cổ, nhà họ Nguyễn chú ý đến .

 

vô ích.

 

Dù cô gào thét, giãy giụa thế nào.

 

Cũng chẳng ai để ý đến cô.

 

Cô cứ thế trơ mắt họ bế xác mất.

 

Để một cô ngâm trong nước tuyết lạnh lẽo, lạnh đến thấu xương tủy.

 

Xuân qua thu tới.

 

bốn mùa đổi.

 

Nhìn đến .

 

Từ gào thét khản giọng đến tuyệt vọng, cô trải qua suốt một năm trời. Cho đến cuối cùng, cô thấy tìm kiếm - thực lúc đó cô chẳng còn nhớ rõ mặt nữa - đang ôm một giống hệt mặt, dịu dàng gọi đó là Kiều Kiều, bế "Kiều Kiều" đó mất.

 

Chính khoảnh khắc đó.

 

Nguyễn Kiều Kiều thực sự tuyệt vọng, nhắm mắt buông xuôi.

 

Đến khi tỉnh nữa –

 

trở thành một con mèo con gì về quá khứ, nhớ gì cả, gì cả, cô độc sống trong một khu rừng xa lạ...

 

 

Loading...