Mèo Béo Xuyên Sách Trở Thành Bé Cưng Ở Thập Niên - Chương 430: Hai người mẹ (7)

Cập nhật lúc: 2025-12-18 07:26:59
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cô bé mềm lòng, tương lai chắc chắn sẽ tha thứ cho , nhưng mắt thì , cô bé thực sự vẫn còn để bụng.

 

Thư Khiết lau nước mắt, hỏi: "Sau đó nhà họ Nguyễn thế nào?"

 

"Đều c.h.ế.t cả , tất cả đều c.h.ế.t hết, cái 'Nguyễn Kiều Kiều' hại c.h.ế.t nhiều , cả thế giới đều virus hủy diệt."

 

Khi Nguyễn Kiều Kiều những lời , cô bé cảm thấy nhẹ nhõm từng , còn một ôm lấy tất cả bí mật, nơm nớp lo sợ, cảm giác như trút bỏ gánh nặng ngàn cân.

 

"Xin con." Ngoài câu , Thư Khiết nên gì.

 

Nguyễn Kiều Kiều vẫn giữ im lặng.

 

Im lặng nửa phút, Nguyễn Kiều Kiều nghĩ đến những chuyện quái dị xảy , nhịn hỏi: "Mẹ, xem cái từng dùng xác con , liệu còn ?"

 

"Sẽ !" Sắc mặt Thư Khiết lập tức trở nên sắc bén, giọng càng mang theo vẻ lạnh lẽo, biểu cảm gần như dữ tợn: "Mẹ sẽ để nó tổn thương con thêm nào nữa, tuyệt đối sẽ !"

 

Cho dù liều cái mạng , cô cũng sẽ để những chuyện trong giấc mơ đó tái hiện.

 

"Kiều Kiều, ngoài những chuyện đó , con còn thấy gì nữa, hết cho ."

 

"Hết ạ. mà, năm đó khi con c.h.ế.t rét, cũng đây ngay, mà là chuyển thế đầu thai, thành một con mèo, cái gì cũng nhớ, sống một trong khu rừng đó suốt mười mấy năm."

 

Thư Khiết ngờ ở giữa còn một đoạn như , dám tin con gái.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-430-hai-nguoi-me-7.html.]

"Thành một con mèo... Vậy... Vậy con trở về đây?"

 

"..." Nguyễn Kiều Kiều chút ngượng ngùng, khuôn mặt nhỏ đỏ lên.

 

"Kiều Kiều?" Thư Khiết thấy con gái đột nhiên đỏ mặt, ngạc nhiên gọi.

 

Nguyễn Kiều Kiều lúc mới : "Con... con thường xuyên ăn vụng đồ của một con sói, khả năng ông trời thuận mắt nên đ.á.n.h c.h.ế.t con." Chỉ vì một cái đùi gà to mà sét đánh, Nguyễn Kiều Kiều tự cũng thấy mất mặt.

 

Tuy nhiên giờ nghĩ , cô bé cũng hiểu vì hiểu tiếng thú vật, càng thể giao tiếp với loài mèo. Hóa ngay từ đầu cô bé vốn là mèo thật, chẳng qua là linh hồn chốn dung , nhập xác một con mèo mà thôi.

 

"..." Thư Khiết ngẩn , ngay đó bật , đỏ hoe đôi mắt. Con gái chịu quá nhiều khổ cực, cô bé chỉ vài ba câu, phảng phất như mười mấy năm đó trôi qua nhanh, nhưng cô , ký ức cũ, cái gì cũng , cứ thế biến thành một con mèo, cảm giác đó gian nan nhường nào.

 

"Kiều Kiều, cầu xin con tha thứ ngay, nhưng con hãy cho một cơ hội, để bù đắp cho con thật , chăm sóc con, ?" Thư Khiết ôm Nguyễn Kiều Kiều lòng, nhẹ giọng hỏi, cô cũng dám ôm quá chặt, sợ con sẽ kháng cự.

 

thực tế Nguyễn Kiều Kiều một chút cũng kháng cự, ngược từ trong xương tủy còn mang theo sự quyến luyến.

Ánh Trăng Dẫn Lối

 

Kiếp kiếp .

 

Mơ mơ hồ hồ vượt qua như , ai mỗi ngày khi nhắm mắt cô bé cô đơn đến nhường nào, thiếu cảm giác an đến mức nào. Cái cảm giác gốc rễ , phảng phất như bản vĩnh viễn phiêu dạt giữa trung, vĩnh viễn chạm xuống đất, cảm giác đó thực sự quá cô độc, cô độc đến mức cô bé tê liệt.

 

Cho nên khi trở xác , đối mặt với tình yêu thương của nhà họ Nguyễn, cô bé mới nôn nóng, thể dứt bỏ như , luôn hoảng sợ lo âu cái gọi là "nguyên chủ" sẽ về.

 

Sau mỗi gặp ác mộng rơi xuống nước, cô bé đều thấy lạnh, lạnh thấu xương tủy, mỗi thấy nhà họ Nguyễn c.h.ế.t , cô bé đều sợ hãi đến tuyệt vọng...

 

 

Loading...