Ngoài cửa lớp, cô giáo chủ nhiệm tới, thấy cửa lớp một vòng vây kín, còn tưởng xảy chuyện lớn gì, vội vàng rẽ đám đông .
“Có chuyện gì thế ?” Cô giáo nghi hoặc hỏi, ánh mắt dừng Nguyễn Kiều Kiều và Hứa Tư: “Em Nguyễn Kiều Kiều khỏi bệnh ? Có thể học ?”
“Vâng ạ, em khỏi .” Nguyễn Kiều Kiều trả lời, xuống chỗ Nguyễn Khánh lau sạch bong.
“Vậy những là……” Cô giáo chủ nhiệm đám con trai choai choai , lúc thấy Nguyễn Hạo thì sững một chút, suýt chút nữa tưởng là Thư Lãng, tim cũng đập nhanh hơn một nhịp.
“Chào cô giáo, chúng em là trai của Nguyễn Kiều Kiều. Em hôm qua mới xuất viện, bố bận đến nên mấy em chúng em đưa em học.” Nguyễn Hạo bước lên giải thích.
“À, là , , thế còn Ngũ Y Đình là……” Cô giáo về phía cuối lớp nơi Ngũ Y Đình đang thương tâm.
“Nó chỗ của em gái em, bọn em còn gì nó , tự nó .” Cậu nhóc mập tức tối hừ một tiếng.
Cậu vốn nghịch ngợm, từ nhỏ đến lớn từng sợ giáo viên, thấy cô chủ nhiệm của Nguyễn Kiều Kiều gì, bèn bồi thêm: “Cô Phó, đây là chỗ của em gái em, cái bàn là bác cả em mua từ thành phố về, nó dựa cái gì mà chứ? Tại cô ngăn cản nó? Nó thế là sai, chiếm chỗ của em gái em mà thèm xin phép, thế thì khác gì ăn trộm?”
Lời của nhóc mập lẽ nặng nề, nhưng lý.
Cô chủ nhiệm gượng gạo, hổ vì chuyện Ngũ Y Đình chỗ Nguyễn Kiều Kiều là do cô ngầm đồng ý.
Cô cảnh nhà em nghèo, cơ hội học là quỳ gối cầu xin mới , cảm thấy em đáng thương, hơn nữa học chăm chú giảng nên cô vô thức thương cảm vài phần. Thấy em chỗ Nguyễn Kiều Kiều, cô cũng gì, định bụng khi Nguyễn Kiều Kiều học sẽ tìm cho em một cái bàn khác, nào ngờ tìm thì Nguyễn Kiều Kiều về.
Ánh Trăng Dẫn Lối
Chỉ là, với tư cách giáo viên chủ nhiệm, cô cũng thể xin học sinh vì chuyện , chỉ đành bất đắc dĩ giảng hòa một cách chiếu lệ: “Em Nguyễn Kiều Kiều, chuyện là bạn Ngũ sai, nhưng bạn chỗ của em cũng hỏng hóc gì, em tha thứ cho bạn ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-463-cac-anh-trai-lap-hoi-ra-oai-8.html.]
Lời thật…
Nguyễn Kiều Kiều đang nhét cặp sách ngăn bàn, đôi lông mày nhỏ nhíu .
Cô bé dậy, hỏi: “Em nhất định tha thứ cho bạn ? Không thể tha thứ ạ?”
Nguyễn Kiều Kiều thật sự thích Ngũ Y Đình.
Cũng thích cô chỗ của , điều đó khiến cô bé cảm thấy lấn cấn trong lòng.
Trước cô bé cảm thấy Nguyễn Kiều Kiều, chuyện đời của nhà họ Nguyễn liên quan nhiều đến , cô bé chỉ cần bảo vệ họ đời là đủ. Với Ngũ Y Đình, cô bé vốn cảm giác gì, chỉ cần cô đến trêu chọc, cô bé cũng chẳng coi gì. hiện tại thì khác.
Cô bé chính là Nguyễn Kiều Kiều!
Bất kể kiếp xác cô bé ai chiếm giữ, những chuyện tồi tệ gì, nhưng vì quan hệ với Ngũ Y Đình mà nhà họ Nguyễn tan cửa nát nhà, điều là thể đổi.
Nếu cô bé vô cảm với Ngũ Y Đình.
Thì hiện tại chính là ghét, ghét cô . Không tay đối phó cô là may lắm , tại còn bắt cô bé chịu ấm ức mà nhẫn nhịn?
Cô giáo chủ nhiệm cứ nghĩ thì Nguyễn Kiều Kiều sẽ theo mà lời tha thứ, cũng ngờ cô bé hỏi ngược một câu như .