Mèo Béo Xuyên Sách Trở Thành Bé Cưng Ở Thập Niên - Chương 480: Có một cô bé giống con (2)

Cập nhật lúc: 2025-12-18 15:41:19
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Kiều Kiều.” Thư Khiết vội vàng lấy chai nước tay con đưa cho Nguyễn Kiến Quốc, ôm cô bé lòng.

 

“Đừng sợ, đừng sợ, , ở đây .” Bà đau lòng an ủi, cũng chỉ nghĩ con dọa bởi lời kể của bác thợ.

Ánh Trăng Dẫn Lối

 

Bác thợ cũng hồn, vội tự vả miệng mắng: “Ây da, cái miệng thối của , đều tại , đều tại cả, cô bé đừng sợ nhé, bác kể nữa .”

 

Nguyễn Kiều Kiều rúc lòng Thư Khiết, sắc mặt tái nhợt. Cô bé là ảo giác .

 

Người mà bác thợ miêu tả, thực sự mang cho cô bé cảm giác rợn tóc gáy, cứ như thể…… kẻ từng chiếm giữ xác cô bé trở .

 

Hứa Tư tuy gì nhưng cũng bên cạnh nắm lấy bàn tay nhỏ của cô bé, âm thầm an ủi.

 

Thấy Nguyễn Kiều Kiều sợ đến mức , bác thợ càng thêm hối hận, dám thêm lời nào nữa, về chỗ quầy hàng của .

 

Nguyễn Kiều Kiều Thư Khiết ôm ấp vỗ về một lúc lâu cũng dần bình tĩnh , sắc mặt hồng hào hơn đôi chút. Nguyễn Kiến Quốc và Thư Khiết lúc mới thở phào nhẹ nhõm.

 

Lúc cắt tóc, bác thợ cẩn thận, hề chạm vết thương của Nguyễn Kiều Kiều, còn tỉa tót kỹ lưỡng. Khi gỡ tấm vải đen xuống, ông khen: “Cô bé xinh thật đấy, hiếm thấy ai cắt đầu con trai mà vẫn xinh như thế. Hai vợ chồng chị thật phúc, hai đứa con đứa nào đứa nấy đều như tranh.”

 

Ông coi Hứa Tư cũng là con của Nguyễn Kiến Quốc và Thư Khiết.

 

Vợ chồng Nguyễn Kiến Quốc cũng giải thích, chỉ , hỏi giá trả tiền chuẩn về.

 

Nguyễn Kiều Kiều đột nhiên hỏi bác thợ: “Bác ơi, bác bảo giống cháu , là giống ở ngoại hình ạ? Hay là giống ở điểm nào? Bác thể cụ thể hơn ạ?”

 

“Cái ……” Bác thợ khó xử bố cô bé.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-480-co-mot-co-be-giong-con-2.html.]

 

Nguyễn Kiến Quốc sợ con tự dọa , định ngăn cản nhưng Thư Khiết kéo ông . Thư Khiết Nguyễn Kiều Kiều với vẻ đăm chiêu, ngăn cản con hỏi tiếp.

 

Bác thợ thấy họ gì, lúc mới đảo mắt nhớ : “Ngoại hình thì nét giống, nhưng cũng giống hệt. Chủ yếu là cảm giác của hai đứa, cứ như chị em , cái cảm giác đó khó tả lắm.”

 

“Cháu cảm ơn bác ạ.” Tuy nhận câu trả lời chính xác, nhưng Nguyễn Kiều Kiều vẫn ngọt ngào cảm ơn.

 

Bác thợ xua tay. Nhìn cô bé Nguyễn Kiến Quốc bế lên xe, rúc lòng ngẩng đầu gì đó, Thư Khiết cũng theo, hai con toát lên vẻ ấm áp lạ thường.

 

Bác thợ bỗng cảm thấy nên rút lời lúc .

 

Thực hai cô bé giống .

 

Cô bé thôi thấy rợn , trai c.h.ế.t t.h.ả.m ngay bên cạnh mà mặt cứ trơ như khúc gỗ, chẳng phản ứng gì.

 

Còn cô bé mắt thì khác, m.á.u thịt, mềm mại đáng yêu, cảm giác khác biệt.

 

Ông nghĩ gặp họ, nhất định cho họ , thực hai đứa trẻ chẳng giống chút nào, là ông nhầm thôi.

 

Trên xe ba bánh.

 

Thư Khiết cũng đang hỏi Nguyễn Kiều Kiều: “Vừa nãy Kiều Kiều thế? Sao sợ hãi con?”

 

Nguyễn Kiều Kiều trầm ngâm một chút, giấu giếm mà nghi ngờ của : “Con diễn tả cảm giác đó, nhưng con cảm thấy, mà bác thợ cắt tóc , giống kẻ từng chiếm giữ xác con.”

 

 

Loading...