Nguyễn Kiều Kiều cũng rõ cảm giác đó là gì. Tuy gặp thật, bác thợ cắt tóc cũng miêu tả cụ thể, nhưng cô bé cứ một trực giác mách bảo rằng đó khả năng chính là kẻ cướp xác cô.
Cô bé trong chuyện xảy biến cố gì.
Chẳng lẽ vì chiếm xác của cô bé, nên đối phương chuyển sang cướp đoạt xác khác?
Thư Khiết xong cũng kinh hãi, thể tin nổi Nguyễn Kiều Kiều, nửa ngày thốt nên lời.
“Mẹ ơi, tin Kiều Kiều ?” Nhìn vẻ mặt của Thư Khiết, Nguyễn Kiều Kiều hỏi. Cô bé lời bằng chứng, khó để khác tin tưởng, bình thường căn bản sẽ tin.
cô bé , liệu Thư Khiết giống những khác ?
“Tin, tin chứ!” Thư Khiết vội vàng .
Bà đương nhiên là tin. Tuy bà cảm nhận gì, nhưng cướp xác kiếp là con gái bà, con bé là trong cuộc. Có nhiều chuyện thể giải thích bằng lý lẽ, nhưng bà tin trực giác của con.
Bà ôm Nguyễn Kiều Kiều đặt lên đầu gối, đối diện với con, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc: “Kiều Kiều, lá bùa hộ mệnh con tuyệt đối tháo xuống dù bất cứ lý do gì, ?”
Ngập ngừng một chút, bà : “Sau cũng một cùng, một , ??”
Nhớ những cảnh tượng kinh hoàng từng thấy, tim Thư Khiết như ai bóp nghẹt.
Bà cứ tưởng Nguyễn Kiều Kiều thoát kiếp nạn đó là bình an vô sự, cũng ngờ tà linh khủng khiếp thế mà vẫn xuất hiện.
Nghĩ đến đây, sắc mặt Thư Khiết khỏi trở nên ngưng trọng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-481-co-mot-co-be-giong-con-3.html.]
Biết con gái trong lòng đang sợ hãi thế nào, bà dịu dàng trấn an: “Kiều Kiều đừng sợ, , còn bà nội con, sẽ để con xảy chuyện gì .”
“Vâng ạ.” Nguyễn Kiều Kiều gật đầu, an ủi, trong lòng cũng bớt căng thẳng hơn.
Cô bé thực sự cần thiết sợ hãi, kiếp rốt cuộc cũng giống kiếp .
Cho đến nay, nhà họ Nguyễn ai c.h.ế.t, điều chứng tỏ chuyện đều thể đổi, thoát khỏi quỹ đạo ban đầu.
Thư Khiết ôm Nguyễn Kiều Kiều lòng vỗ về, một tay vỗ nhẹ lưng con, lúc mới sực nhớ trong xe còn một nữa.
Ánh Trăng Dẫn Lối
“Tiểu Tư……”
“Mẹ ơi, Tư cũng chuyện , ạ, sẽ ngoài .” Hơn nữa chẳng những , còn đang chiếm giữ xác của đại Boss cuối cùng của kiếp đấy.
Trên xe tuy lòng đầy lo lắng, nhưng khi xuống xe, Thư Khiết và Nguyễn Kiều Kiều đều biểu lộ gì khác thường.
Thư Khiết nghĩ đến việc chuyện cho bà nội Nguyễn, nhưng từng nghĩ sẽ cho Nguyễn Kiến Quốc. Không tin tưởng chồng, chỉ là chuyện liên quan quá rộng, miệng đàn ông nhiều khi giữ , hơn nữa dù cho ông cũng chỉ thêm một lo lắng mà thôi.
Sau khi cân nhắc kỹ lưỡng, Thư Khiết quyết định để cánh đàn ông trong nhà chuyện .
Nguyễn Kiều Kiều xuống xe liền chạy tót sân. Thấy bà nội Nguyễn đang ở sân sửa sang mấy luống rau, cô bé lao tới ôm chầm lấy đùi bà, ngẩng đầu la to: “Bà nội! Bà ngoan nhé, Kiều Kiều bắt quả tang .”
Bà nội Nguyễn định trồng rau nửa cuối năm ở chỗ , đang cầm cái cuốc định tranh thủ lúc ai xới đất một chút, ngờ kịp gì thì đám Nguyễn Kiều Kiều về.
Bà hà hà vứt cái cuốc xuống, xoay ôm chặt lấy đứa cháu gái đang bám chân , : “Ừ, bà ngoan, bà đáng phạt.”