Mèo Béo Xuyên Sách Trở Thành Bé Cưng Ở Thập Niên - Chương 499: Không ai sánh bằng (10)

Cập nhật lúc: 2025-12-19 01:38:02
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cuối cùng, bà nội Nguyễn khỏi bệnh, thể tiếp tục che chở cho bé ngoan của bà.

 

Sáng sớm hôm , Nguyễn Kiều Kiều tỉnh dậy, bên cạnh thấy bà nội Nguyễn . Cô bé dụi mắt bò xuống giường, sân thấy Thư Khiết và Nguyễn Kiến Quốc đang từ trong phòng .

 

“Mẹ ơi, bố chuẩn tiệm ạ?”

 

“Ừ, trời còn sáng mà, Kiều Kiều dậy ?” Nguyễn Kiến Quốc hỏi, bước tới xổm xuống ôm lấy con gái.

 

“Con cũng , bố chờ con một chút ạ?” Nguyễn Kiều Kiều hỏi. Cô bé cũng xem tình hình thế nào, tuy thể chẳng giúp gì.

 

“Bố đến tối mịt mới về, sẽ mệt lắm đấy con.” Thư Khiết , bà nỡ để con gái bôn ba vất vả theo .

 

“Không ạ, Kiều Kiều mà.” Nguyễn Kiều Kiều chớp chớp mắt, ngẩng đầu nũng.

 

Thư Khiết vốn chẳng chút sức đề kháng nào với cô bé, giờ con gái hiếm khi nũng như , đương nhiên bà chỉ thể gật đầu đồng ý.

 

Bế con đ.á.n.h răng rửa mặt xong, bà xách theo bữa sáng bà nội Nguyễn chuẩn sẵn lên xe. Bà nội Nguyễn vẫn yên tâm, cứ dặn dặn hai vợ chồng để mắt đến Nguyễn Kiều Kiều nhiều hơn.

 

Thư Khiết kiên nhẫn . Bà và Nguyễn Kiều Kiều lên xe ba bánh thì bên Hứa Tư cũng từ lầu chạy xuống, nhanh chóng nhảy lên xe.

 

“……” Thư Khiết.

 

“……” Bà nội Nguyễn.

 

Tốc độ , đúng là đùa .

 

Hai dở dở , cho là họ sẽ lên thành phố, hơn nữa đến tối mới về, hỏi theo .

 

Hứa Tư gật đầu. Có lẽ rửa mặt lầu, nước mặt vẫn kịp lau khô.

 

Trên đường lên thành phố, Nguyễn Kiều Kiều vì ngủ đủ giấc, ăn xong một quả trứng gà liền dựa Thư Khiết ngủ . Thư Khiết sợ con thoải mái, dứt khoát ôm con lòng cho con dựa ngủ.

 

Và thế là cô bé ngủ một mạch cho đến tận khi đến thành phố.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-499-khong-ai-sanh-bang-10.html.]

 

Trời sáng hẳn, mặt trời cũng lên cao. Bếp trưởng và đồ nhỏ đang nhặt rau, thấy họ đến vội vàng dậy đón tiếp.

 

Bếp trưởng quen Thư Khiết, khi hàn huyên vài câu liền nhắc đến tình hình kinh doanh của quán.

 

Ông thở dài : “Cũng tay nghề thật sự , haizz, mấy ngày nay quán cứ thu đủ chi mãi.”

 

Hùng tâm tráng chí lúc đầu giờ tan biến mất, bếp trưởng cảm thấy áy náy. Thường thì quán ăn quan hệ mật thiết với đầu bếp.

 

Nguyễn Kiến Quốc cũng nên gì, an ủi vài câu cho ông đỡ buồn ngoài thị sát quanh đó một chút.

 

Ông đặc biệt qua quán cơm ở đầu đường quan sát, thấy nhà họ nhập về ít thực phẩm, chứng tỏ ăn khá, nếu trời nóng thế , đồ ăn khó bảo quản, họ đời nào nhập nhiều như .

 

Chẳng lẽ thực sự chỉ mỗi quán nhà ông là ế ẩm?

 

Là do nguyên liệu nấu ăn giống ?

 

Khi Nguyễn Kiến Quốc , Nguyễn Kiến Quân chợ về, thấy trai liền sững : “Anh cả.”

 

“Chỗ là đồ ăn cho hôm nay đấy ?” Ông hỏi, chằm chằm mớ thực phẩm tay em trai, chỗ còn bằng một phần mười của quán .

 

Nguyễn Kiến Quân thấy đồ tay cũng khổ: “Xem cái nghề buôn bán đúng là ai cũng .”

Ánh Trăng Dẫn Lối

 

Nguyễn Kiến Quốc , vỗ vỗ vai em trai, định cùng quán thì phía đột nhiên chạy tới.

 

“Người em, trưa nay mở cửa ?”

 

“Hả?” Hai em ngơ ngác đó.

 

“Trưa nay cần đặt hai bàn lớn mời khách, hai mươi , ? Giá cả dễ thương lượng.” Người đó , vẻ mặt vẻ gấp gáp.

 

“Đương nhiên là .” Nguyễn Kiến Quốc vội gật đầu: “Khoảng mấy giờ qua? Cần những món gì?”

 

 

Loading...