Hứa Tiêu?!
Nguyễn Kiều Kiều nhỏm dậy từ lòng bà nội Nguyễn, theo hướng Đỗ Thanh chỉ, quả nhiên thấy bên ngoài một bé đang , đúng là Hứa Tiêu.
Ánh Trăng Dẫn Lối
Bà nội Nguyễn thấy cô bé tỉnh liền đặt cô bé xuống đất.
Nguyễn Kiều Kiều dụi mắt, vẫn tỉnh táo lắm, hai bước mà loạng choạng, dọa Triệu Lệ vội vàng đỡ lấy: “Con bé , cẩn thận chút nào.”
Bà dắt tay cô bé đưa cổng, thấy cô bé tỉnh táo hơn mới .
“Cậu tìm tớ việc gì ?” Nguyễn Kiều Kiều Hứa Tiêu, tò mò hỏi. Quả thực giữa hai chẳng giao thoa gì, cô bé cũng tìm gì.
Hứa Tiêu mím chặt môi. Gần đây hình như cao thêm một chút, Nguyễn Kiều Kiều ngẩng đầu mới thấy .
Cậu thì đang cúi đầu, nên Nguyễn Kiều Kiều gần như thể thấy biểu cảm mặt .
Thấy sự ngượng ngùng của .
Lại càng thêm tò mò, rốt cuộc tìm cô bé gì?
Hứa Tiêu im lặng vài giây, đến khi Nguyễn Kiều Kiều nhịn định hỏi nữa thì mới thấy chậm chạp đưa hai tay đang giấu lưng .
“Cái , tặng cho .” Cậu đưa hai quyển vở, hai chiếc bút chì và một cục tẩy đến mặt Nguyễn Kiều Kiều.
Nguyễn Kiều Kiều kinh ngạc : “Tặng tớ á?” Cô bé chữ “Thưởng” in bìa vở, tự nhiên đây chắc là phần thưởng nhận khi hạng nhất hôm nay.
“Ừ, tặng .” Hứa Tiêu đáp nữa, lúc ánh mắt mới dám về phía cô bé. Thấy mặt cô bé bất kỳ vẻ ghét bỏ coi thường nào, trong lòng mới thở phào nhẹ nhõm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-527-ba-cuong-em-gai-khac-10.html.]
Thực lúc ở lễ trao giải thấy Nguyễn Khánh đưa phần thưởng cho cô bé, bắt chước theo.
Chỉ là đó thấy mấy khác của cô bé, cùng với Hứa Tư đều đưa phần thưởng cho cô bé, liền dám tặng nữa, sợ cô bé chê.
Về đến nhà, nuôi thấy phần thưởng mang về liền cất , bảo là để dành cho em trai học dùng. Khoảnh khắc cảm thấy nếu định mệnh dùng, thì tại tặng cho cô bé?
Cho nên lúc giật phần thưởng, mặc kệ tiếng c.h.ử.i mắng của nuôi phía , chạy một mạch đến nhà họ Nguyễn.
Chỉ là lúc đến nơi, nhà họ Nguyễn đang ăn cơm, để họ nghĩ đến ăn chực nên đợi bên ngoài lâu. Đợi đến khi họ ăn xong, dọn dẹp bát đũa, mới từ cạnh tường rào cổng chính.
Vở và bút chì đều là phần thưởng, còn cục tẩy là mua, mua bằng chút tiền tiêu vặt duy nhất .
Trước khi Nguyễn Kiều Kiều còn ở nhà cũ, để ý , nên vẫn luôn sinh nhật cô bé là ngày nào, cục tẩy chuẩn từ sớm.
Có lẽ đáng giá, nhưng đây là tất cả những gì .
Nguyễn Kiều Kiều cục tẩy và vở tay , biểu cảm phức tạp.
Cô bé , trầm ngâm hai giây, đó : “Cậu đợi tớ một lát.”
Sau đó chạy trong nhà, tìm chiếc bút máy và cuốn sổ tay phần thưởng của , xin bà nội Nguyễn hai quả trứng gà đỏ, còn bốc thêm một nắm kẹo, lúc mới thở hổn hển chạy .
Bên ngoài, sắc mặt Hứa Tiêu chút ảm đạm. Cậu tưởng Nguyễn Kiều Kiều chê quà của rẻ tiền nên mới chạy trong, nhưng khi thấy cô bé ôm một đống đồ chạy , cả sững sờ.
“Cậu tặng tớ cái , tớ tặng cái nhé, ? Chiếc bút máy , lên lớp ba là dùng .” Nguyễn Kiều Kiều .