Mèo Béo Xuyên Sách Trở Thành Bé Cưng Ở Thập Niên - Chương 537: Mối làm ăn lớn (3)

Cập nhật lúc: 2025-12-19 08:40:22
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Con gì, Kiều Kiều ngoan ngoãn ở nhà lời, lát nữa về ngay thôi. Con thì thứ bảy bố đưa con .” Nguyễn Kiến Quốc , nhảy lên xe, phóng trong làn bụi mù mịt.

 

Nguyễn Kiều Kiều theo, chỉ cảm thấy mí mắt giật càng lúc càng dữ dội.

 

Bà nội Nguyễn bên cạnh thấy, tưởng cô bé thu rau khô cẩn thận bụi bay mắt, xót xa : “Kiều Kiều , mấy việc để bà . Nếu thấy chán thì giúp bà nhặt rau cho bữa tối.”

 

Nguyễn Kiều Kiều gật đầu, che mắt lùi về cửa bếp, xuống chiếc ghế đẩu nhỏ.

 

Cô bé nghĩ thể lo xa quá , chắc chuyện gì nhỉ?

 

Chỉ là nghĩ thì nghĩ , rốt cuộc cô bé vẫn thấy nóng ruột, cuối cùng thực sự nhịn nữa, chạy đến bên cạnh bà nội Nguyễn, với bà: “Bà ơi, mí mắt của cháu cứ giật mãi thôi.”

 

“Sao thế, để bà xem nào.” Bà nội Nguyễn lập tức rửa tay xem.

 

vạch mí mắt cô bé xem một hồi cũng thấy bụi bẩn gì.

 

Nguyễn Kiều Kiều kéo tay áo bà hỏi: “Bà ơi, câu ngạn ngữ là: mắt trái giật tài, mắt giật tai ạ?”

 

“Bà bảo, liệu mối ăn lớn bố vấn đề gì ạ?”

 

Nếu là khác câu , khi bà nội Nguyễn mắng cho một trận té tát, nhưng câu thốt từ miệng Nguyễn Kiều Kiều, bà thể suy tính.

 

Ánh Trăng Dẫn Lối

Bà trầm ngâm một lát : “Cháu ngoan ngoãn ở nhà, bà ngoài một chuyến.” Nói bà vội vã khỏi cửa, sang nhà ông trẻ Hai.

 

Ông trẻ Hai Nguyễn Húc lúc vặn đồng về, thấy bà nội Nguyễn vội vã chạy sang nhà , tưởng chuyện gì, vội chạy đón.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-537-moi-lam-an-lon-3.html.]

“Thím, chuyện gì thế ạ?” Ông hỏi.

 

“Húc , chú giúp thím một chuyến , lên nhà họ Lục trấn một chuyến, giúp thím chuyển lời.” Bà nội Nguyễn lo lắng .

 

“Được ạ, thím , lời gì ạ.”

 

“Chú cứ bảo là……” Bà nội Nguyễn thì thầm dặn dò một hồi, Nguyễn Húc xong cũng nghiêm mặt , vội vàng đạp xe ba bánh lên trấn.

 

Chỉ là lẽ vận may lắm, lúc đến nhà họ Lục thì lớn ở nhà, chỉ Lục T.ử Thư tan học đang ở nhà.

 

Cũng may Lục T.ử Thư còn nhận họ hàng của nhà họ Nguyễn, mời ông chờ. Mãi đến chập tối, trời tối đen, Triệu Lệ và Lục Chí Uy mới về.

 

Thấy Nguyễn Húc trong nhà, họ sững sờ một chút, vì sang nhà họ Nguyễn quá nhiều nên họ cũng khá quen mặt Nguyễn Húc.

 

Nguyễn Húc thấy hai cũng dám chậm trễ, vội vàng tiến lên chuyển lời bà nội Nguyễn dặn.

 

Việc ăn của nhà họ Nguyễn hiện tại ngày càng , đến mức quán cơm nào thành phố sánh bằng, nhưng cũng vì quá nên dễ khiến đỏ mắt ghen tị.

 

Hai trăm đồng tiền đặt cọc là lương cả năm của bao nhiêu , cứ thế tùy tiện bỏ đặt cọc ? Tuy loại trừ khả năng đây đúng là một đơn hàng lớn, nhưng bà nội Nguyễn vẫn sợ là họ để ý quá, kẻ đào hố cho nhà họ Nguyễn, chỉ chờ họ nhảy xuống.

 

Mà lúc thể giúp nhà họ Nguyễn, cũng chỉ Lục Chí Uy kiến thức rộng rãi, quan hệ rộng khắp.

 

Lục Chí Uy xong cũng cảm thấy trong chuyện e là gian trá. Hiện tại cỗ bàn nông thôn, trọn gói cũng đến hai trăm, tiệc rượu kiểu gì mà cần đến hai trăm tiền cọc, e là ngứa mắt, chơi thật !

 

Ông cũng dám chậm trễ, Triệu Lệ một cái, vội vã khỏi cửa.

 

 

Loading...