Mèo Béo Xuyên Sách Trở Thành Bé Cưng Ở Thập Niên - Chương 538: Mối làm ăn lớn (4)

Cập nhật lúc: 2025-12-19 08:40:23
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Khi Nguyễn Húc về đến nhà thì trời tối hẳn. Ông cũng màng nghỉ ngơi, vội vàng chạy sang nhà họ Nguyễn báo tin . Bà nội Nguyễn ông báo chuyển lời xong mới yên tâm phần nào.

 

Lục Chí Uy ở trấn bản lĩnh, quen rộng với cả bên công an, nếu thật sự kẻ ngáng chân nhà họ Nguyễn, e rằng cũng dễ dàng.

 

Nguyễn Kiều Kiều Lục Chí Uy lên thành phố cũng yên tâm hơn nhiều.

 

Chỉ là đêm hôm đó, Nguyễn Kiến Quốc và Thư Khiết đều về. Nguyễn Kiều Kiều tuy vẫn lo lắng, nhưng vì đây cũng từng họ ở về nên cô bé vẫn còn giữ bình tĩnh.

 

đợi đến ngày hôm tan học về, bà nội Nguyễn bố vẫn về, trái tim từng buông lỏng của Nguyễn Kiều Kiều treo ngược lên.

 

Bà nội Nguyễn cũng khác gì?

Ánh Trăng Dẫn Lối

 

Nhà cửa hiện tại thể vắng , nếu sớm lên thành phố hỏi thăm . Đặc biệt là bốn đứa con trai, thế mà chẳng đứa nào về, điều càng bà sốt ruột.

 

Đợi Hứa Tư và Nguyễn Kiều Kiều học về, bà lập tức nhờ Nguyễn Húc chở cả ba lên thành phố.

 

Hành trình đến hai tiếng đồng hồ mà Nguyễn Kiều Kiều và bà nội Nguyễn đều yên. Trước Nguyễn Kiều Kiều chỉ cần bất an, Hứa Tư trấn an là hiệu quả nhất, nhưng hôm nay cũng vô dụng.

 

Mặc kệ nắm tay cô bé thế nào, cô bé vẫn cảm thấy lo lắng.

 

Khó khăn lắm mới đến thành phố, bước cửa tiệm, bàn ghế bên trong đập phá đến mức gần như còn nhận hình thù, Nguyễn Kiều Kiều và bà nội Nguyễn đều c.h.ế.t lặng.

 

Bếp trưởng Tằng và đồ ủ rũ ngoài cửa tiệm, vẻ mặt đầy u sầu. Thấy Nguyễn Kiều Kiều và bà nội Nguyễn đến, họ vội vàng chạy đón, lo lắng hỏi: “Thím ơi thế nào , Kiến Quốc thả ạ?”

 

“Cái gì?” Bà nội Nguyễn trừng mắt: “Được thả ? Ý là ?”

 

“Thím vẫn ạ?” Bác Tằng cũng sững sờ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-538-moi-lam-an-lon-4.html.]

 

“Bác Tằng ơi, bố cháu cả đêm về, xảy chuyện gì ạ?” Nguyễn Kiều Kiều bên cạnh sốt ruột hỏi, hốc mắt đỏ hoe.

 

Cô bé ngờ dự cảm của thành sự thật.

 

Nhìn cửa tiệm đập phá tan hoang, cô bé đau lòng sợ hãi.

 

Sợ các chú và bố xảy chuyện.

 

Bác Tằng bà nội Nguyễn, thở dài một thật sâu, : “ kể cho , cũng đừng quá sốt ruột, cô Thư tìm giúp , chắc chắn sẽ .”

 

“Rốt cuộc là !” Bà nội Nguyễn còn kiên nhẫn mấy lời an ủi .

 

Bác Tằng lúc mới kể sự việc xảy sáng nay.

 

Hơn hai giờ chiều hôm qua họ nhận đơn hàng lớn , đối phương tiệc rượu cưới vợ, cần mười lăm bàn.

 

Quán kê đủ mười lăm bàn, Nguyễn Kiến Quốc vì nhận đơn nên mượn chỗ của cửa hàng bên cạnh, còn mua thêm năm bộ bàn ghế, bảo là đằng nào cũng dùng đến.

 

Đối phương cũng hào phóng, chỉ riêng tiền cọc đưa hai trăm đồng.

 

Bảo là mời tất cả những m.á.u mặt ở thành phố đến uống rượu, cỗ bàn thể keo kiệt, còn đặc biệt gọi ít món ăn rừng. Rốt cuộc ai cũng , ăn món rừng thì chỉ quán cơm nhà họ Nguyễn mới .

 

Nguyễn Kiến Quốc nhận mối ăn vui, hưng phấn về nhà mang nguyên liệu cần dùng lên, còn mang cả đồ ăn tết lên, thịt thâu đêm suốt sáng.

 

Thư Khiết dạy học ở trường cấp ba từ tháng . Nguyễn Kiến Quốc để vợ đỡ vất vả, còn dọn dẹp phòng kho trong quán, cải tạo thành phòng ở tạm, tối nào muộn quá thì ngủ đây cho tiện.

 

 

Loading...